ÁNH MẮT ĐA TÌNH - Trang 167

- Anh định tối nay lên trên đó với em Thuy a.
- Như Thủy bối rối:
- Có cần phải thế khong anh ? Anh còn rât nhiều công việc, đường đèo lại
nguy hiểm
- Thái Tuấn cuoi:
- Anh đang muốn đuoc ôm em trong vòng tay đấy Thuy . Đà Lạt qủa là
lạnh
- Như Thủy nghi ngờ:
- Anh Tuan, chả lẽ anh đang ở đà Lạt
Em qủa là thông minh cô bé ạ, anh lên vì công việc, nhân thể thăm em luôn
. Nhưng anh còn kẹt vài việc . Tối anh tới nha
- Như Thủy gât. đầu:
- Em sẽ chờ anh cùng ăn tối
Môt. quán ăn bên bờ Hồ Xuân Hươg nha em
- Không đâu . Em còn bạn và nhóc Thạch, chúng ta sẽ dùng cơm tại nhà
em, do chính tay em nấu . Sau bữa cơm, để anh quyền quyết định
- Thái Tuấn tiếc rẻ:
- Em đang làm gì hả Thuy ?
Đang coi ti vi và nhớ anh, đuoc khong ?
- Như Thủy cúp máy, vì giọng ề à của Thanh Trà vang sát bên tai:
- Em nhớ anh, yêu anh lắm Tuấn... Ơi !
- Như Thủy ré lên, nhào tới định nhéo Thanh Trà, nhanh chân Thanh Trà
chạy vụt ra ngoài cửa
- Suôt buổi chiều Như Thủy cặm cụi ngồi nấu các món ăn . Cô không cho
thím Đoan động tay vào
- Thanh Trà nói móc:
- Thím ơi lâu lâu cũng phải để người ta lấy điểm với chàng chứ
- Nói xong câu ấy, Thanh Trà lại lẩn nhanh ra vườn hồng
- Cô thầm công nhận thím Đoan thât. mát tay, mới có ba ngày, cô đã chứgn
kiến mỗi ságn thím cắt hoa bán đuoc vài trăm ngàn, bụi hồng nào cũng
ngào ngạt hương thơm . Và nhât là nó thât. nhiều nụ, to nhỏ đủ loại . Đây
chính là nghệ thuật của nguoi làm vườn, biết hoa nở theo ý mình mỗi ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.