ANH NHẸ CHÚT CÓ ĐƯỢC KHÔNG - Trang 411

Quả nhiên, đại nhân ngay sau đó nói một câu rất nhiều người đều rất quen
thuộc lời kịch.

“Nhìn đến không trung sao? Mụ mụ biến thành bầu trời ngôi sao, đang ở
cùng ưu ưu chớp mắt đâu.”

“Thật vậy chăng?”

“Thật sự.”

Mạnh Vân nhẹ nhàng mà cười một tiếng.

Lục Dã ngẩng đầu, “Làm sao vậy?”

“Không có gì, nghĩ tới có ý tứ sự tình.”

Nàng ra ngoại quốc học tập thời điểm, người nước ngoài không thể lý giải
vì cái gì người Trung Quốc thích dùng “Biến thành ngôi sao”, “Biến thành
con bướm” này đó ngạnh, bọn họ cho rằng như vậy lừa gạt hài tử là không
đúng.

Mạnh Vân về nhà suy nghĩ cả đêm, hồi trường học đi hỏi lại giáo thụ.

“Kia vì cái gì, các ngươi phải đối hài tử nói, những cái đó qua đời người là
‘ đi gặp thượng đế ’ đâu?”

……

Mạnh Vân vẫn luôn cảm thấy, bên ngoài phiêu linh là một kiện có điểm bi
thôi sự tình, trời xa đất lạ, nàng lá gan lại tiểu, làm cái gì đều khó.

Hiện tại lại hồi tưởng lên, trên thực tế cũng không phải phẩm không ra lạc
thú.

Bóng đêm, sao trời, biển rộng, mỹ thực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.