ANH NHẸ CHÚT CÓ ĐƯỢC KHÔNG - Trang 475

Từ Cầm ở nàng bên cạnh nằm xuống, nương ngoài cửa sổ ánh trăng nhìn
chăm chú Mạnh Vân mặt.

“Vân vân, cùng bác gái trò chuyện đi, đã lâu không có nói như vậy lời nói.”

Lời này nói được Mạnh Vân cảm khái vạn ngàn.

Mạnh Vân vừa đến Từ Cầm gia thời điểm, cả người phi thường tối tăm
—— lúc ấy nàng tuổi còn nhỏ, không thể tiếp thu bị thân sinh cha mẹ vứt
bỏ chuyện này, tổng cảm thấy chính mình là bị thế giới vứt bỏ.

Từ Cầm bồi nàng liên tiếp ngủ một tháng, mỗi ngày buổi tối nhìn chằm
chằm nàng làm bài tập, cho nàng làm bữa ăn khuya phao sữa bò, nằm ở
trên giường giám sát nàng bối từ đơn.

Mạnh Vân đến nay vẫn nhớ rõ Từ Cầm nói gì đó, làm nàng sửa miệng hô
“Đại ba bác gái”.

Nàng nói: “Vân vân, ngươi chính là ta nữ nhi. Không cần cảm thấy trên thế
giới này không ai ở ái ngươi, như vậy sẽ làm người yêu thương ngươi
thương tâm.”

Rõ ràng là có điểm lừa tình nói, cố tình bị Từ Cầm như vậy ôn nhu mà nói
ra, một chút đều không xấu hổ, mà là tràn ngập làm người động dung ôn
nhu.

“Giống như vậy nói nhỏ, giống như đã là mười mấy năm trước sự tình
đâu.”

“Bác gái……”

Từ Cầm nhẹ nhàng mà cười một tiếng, “Còn đang trách bác gái sao?”

Mạnh Vân hơi hơi mở to hai mắt nhìn, “Không có a, ta như thế nào sẽ quái
bác gái……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.