ÁNH SAO CHIỀU - Trang 172

những tiếng tăm như Coop. Ống vốn là một người phóng đãng nổi tiếng
nhiều năm nay. Alex biết chắc là cả bố cô cũng biết chuyện đó.

- Có thể lắm. Ông nhỏ hơn anh ba tuổi – Mẫu tin cô vừa cho chẳng làm

Coop lên tinh thần chút nào ngoài việc dường như Alex chẳng quan tâm
đến ý kiến của bố cô. Nhưng nếu tức giận thực sự, ông cũng có thể gây cho
cô hay cho Coop những rắc rối, không biết chắc là bằng cách nào cũng có
cách gây rắc rối.

- Liệu ông có cúp số tiền của em không? Giọng Coop có vẻ căng thẳng.

- Không. Alex mỉm cười, như cho chuyện này không phải là chuyện của

ông. Nhưng cô nghĩ có lẽ là Coop không muốn mang trách nhiệm là đã
khiến cho gia đình gây phiền toái cho cô. Nỗi lo lắng ấy của ông là cô cảm
động. Hầu hết số tiền em có là của ông nội để lại. Số còn lại là số tiền thừa
kế không thay đổi được vì bố em lập ra. Cho dù họ có cúp phần của em thì
em cũng không cần. Em tự mình sống được. Em là bác sĩ mà! – là người
phụ nũ sống độc lập nhất mà ông từng gặp. Cô không hề muốn bất cứ thứ gì
của bất cứ ai, và chắc chắn là kể cả ông. Cô không cần Coop, chỉ yêu ông
thôi. Ngay cả tình yêu này cũng rất độc lập. Cô thích sống cạnh ông, nhưng
cũng có thể dứt bỏ bất cứ lúc nào nếu thấy cần phải làm thế. Quả thật Alex
đang ở trong một vị thế mà ai cũng ước mong, trẻ, khôn ngoan, không ràng
buộc, giàu có, xinh đẹp và độc lập. Một phụ nữ hoàn hảo Coop chỉ tiếc một
điều là giá cô tùy thuộc vào mình thêm thì hay hơn. Ông không có một bảo
đảm gì, một ràng buộc gì với Alex. Cô như một sự lựa chọn trong nhất thời,
cho đến khi có một sự cố khác.

- Trả lời như vậy đủ chưa? Alex nghiêng người qua hôn Coop. Với mái

tóc đen bỏ xõa trên đôi vai, đôi chân trắng, chiếc quần sooc và chiếc áo
thun ngắn tay, trông cô chẳng khác gì một cô bé choai choai ở hồ bơi vừa
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.