ÁNH SAO CHIỀU - Trang 240

Mấy đứa trẻ ngoan đấy chứ!

Jimmy đồng ý:

Đúng vậy. Anh ấy may còn có được mấy đứa con. Có thể chúng cũng sắp

trở về lại với mẹ chúng, và anh ta chắc sẽ nhớ chúng lắm.

Cũng có thể anh ấy về lại bên ấy. Thế còn anh? Anh có tính ở đây háy rồi

cũng trở về miền Đông? – Cô biết Jimmy từ Boston đến, rồi chợt nhớ có thể
Jimmy biết người anh họ của cô cũng học Harvard trong khoảng thời gian
ấy.

Tôi muốn ở bên này, - Jimmy trầm ngâm đáp- Dù cũng thấy thương má

tôi. Bố tôi đã mất và bà chỉ có một mình tôi là con duy nhất.

Alex gật đầu, hỏi thăm anh về người anh họ nọ. Jimmy cười đáp:- Luke

Madison là một trong những người bạn tốt nhất của tôi ở trường. Chúng tôi
cùng ở chung phòng kí túc xá. Trong năm học cuối, cứ mỗi cuối tuần là
chúng tôi đi nhậu thật say.

Vậy đúng là anh Luke rồi – Alex cười lớn.

Tôi thấy hay xấu hổ thú nhận rằng mười năm nay chẳng hề gặp anh ấy.

Tốt nghiệp xong anh đi London và mất liên lạc từ đấy.

Anh ta vẫn còn ở đấy. Và có 6 đứa con rồi, tất cả đều là con trai. Tôi cũng

không gặp anh ấy nhiều, ngoài những buổi lễ cưới. Và tôi cũng chẳng muốn
đi dự các buổi lễ ấy lắm.

Có lý do nào đặc biệt chăng? – Jimmy rất tò mò về cô, về mối liên hệ

giữa cô và Coop. Với anh, sự gắn bó này giữa cô với Coop thật khó hiểu.
Anh không ưa Coop. Cũng không rõ vì lý do gì. Đó là một thứ ác cảm
thuộc trực giác. Có lẽ ganh tị cũng nên.Ông ta rõ ràng là con người của các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.