ANH SẼ CƯỚI EM THÊM NHIỀU LẦN NỮA - Trang 143

Như người ta ngủ.

Như đóng băng.

Như đóng cánh cửa căn phòng đó lại.

Vậy thôi!

Vì người ta đã từng đến với nhau.

Đến với nhau.

Gieo xuống đời nhau.

Này tên, này tuổi, này màu mắt, mái tóc, đôi tay, cái môi, da thịt...

Này thói quen, sở thích, giọng nói, hơi thở...

Này tính xấu, ưu điểm, tâm hồn, suy nghĩ...

Này những mốc lần đầu cầm tay, lần đầu hẹn hò, lần đầu đi ăn, lần đầu

chạm môi, lần đầu gọi điện, lần đầu cãi vã, lần đầu have sex...

Những hạt mầm ấy tùy theo thời gian và cảm xúc mà nó đã thành chồi

non, thành cây, thậm chí với nhiều mối tình nó được coi là đại cổ thụ.

Nguyên một vườn được gọi là VƯỜN KÝ ỨC.

Cái vườn ấy có mất đi không?

Có xóa trắng được khoảng ký ức nào trong đời mình được không?

Tôi đồ rằng chẳng ai làm được điều đó đâu.

Vậy thì tình yêu ấy chết đi, giả dụ thế, thì vườn ký ức kia, liệu có phải là

đã chết theo?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.