ANH SẼ CƯỚI EM THÊM NHIỀU LẦN NỮA - Trang 214

Khi người Trung Quốc khen phụ nữ có gót sen nhỏ nhắn cũng là khi

người phụ nữ xứ họ phải chịu cực hình trong tục bó chân tàn bạo, mỗi đôi
chân là một sự tàn phế man dại.

Khi người Nhật khen người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc áo Kimono cũng

là khi người phụ nữ Nhật phải chịu làm hình nộm cứng đơ, đau nhức các
khớp xương gần như là mạn tính.

Khi người đàn ông khen chiếc áo dài Việt cũng là khi rất có thể họ đang

hả hê thưởng thức hai miếng phó mát ở hai bên eo bạn, là khi họ đắc thắng
ngâm thơ: “Áo em trắng quá nhìn thâu da”, hay “Trời Sài Gòn anh đi mà
chợt “thấy”.../ Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông.” Thấy hết, và kệ cái nóng
35 độ trong bó cứng của xứ Huế hay cái lạnh 10 đô trong phong phanh của
trời Hà Nội.

Khi giới chính trị đàn ông khen người phụ nữ “tòng phu” thì cũng là khi

họ vì họ, vì muốn giữ giọt máu, nguồn gien của chính họ trong một xã hội
cha truyền con nối.

Khi người đàn ông khen người phụ nữ “tiết hạnh”, chồng chết mà vẫn

“tòng tử” theo con thì cũng là khi họ muốn giữ mảnh ruộng của dòng tộc
họ không về tay kẻ khác, mặc cho thân phận người phụ nữ có thể úa tàn.

Khi họ muốn người phụ nữ phải hội đủ công dung ngôn hạnh, cũng rất có

thể là khi họ bày tỏ lòng tham không đáy, muốn có cả bốn phương trong
bàn tay mình, muốn có cả bốn mùa trong một ngày, muốn cả bốn cung bậc
chỉ trong một nốt nhạc, mặc cho người phụ nữ phải loay hoay xoay xở hàng
thiên niên kỷ trong một cổ bốn tròng.

Thế đấy bạn gái ạ, trong những lời khen đôi khi có chứa vài sự thật đắng

cay.

Cũng như khi người đàn ông khen người phụ nữ thắt đáy lưng ong là khi

họ mong muốn một người khéo chiều chồng và khéo nuôi con. Đúng thế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.