ANH TỈNH LẠI ĐI - Trang 189

Lục Phán Phán chậm rãi duỗi tay, vừa muốn đụng tới chốt mở khi,

một đôi tay từ nàng đỉnh đầu duỗi lại đây, ấn diệt chốt mở.

Giây tiếp theo, một đôi ấm áp tay nắm lấy tay nàng, mang theo nàng

hướng đại môn đi đến.

Nặc đại bóng chuyền quán, Lục Phán Phán nhìn không thấy lộ, nhìn

không thấy người bên cạnh, chỉ có thể nghe được hai người tiếng bước
chân, nhưng nàng biết là Cố Kỳ.

Nàng lòng bàn tay hơi hơi nóng lên, lại giống như mất đi tri giác, tùy ý

Cố Kỳ lôi kéo nàng, đi bước một hướng ra ngoài đi đến.

Rất nhiều năm sau, cái này 30 mét lớn lên cầu quán ở Lục Phán Phán

trong lòng, lại giống như có ba ngàn mễ, tam vạn mễ, tựa hồ tổng cũng đi
không đến cuối, nàng lại kỳ tích mà không có sợ hãi.

Vừa đến cầu quán cửa, Cố Kỳ lập tức buông lỏng tay ra.

Lục Phán Phán hơi hơi nhíu mày, ngón tay không tự giác mà cuộn tròn

lên, giấu ở sau lưng.

Trên cổ tay dư ôn còn ở, có một cổ trác năng cảm giác.

Cố Kỳ bắt tay đèn pin tái Lục Phán Phán trong tay.

“Ngoạn ý nhi này là ta đi dã ngoại cắm trại thời điểm dùng, rất sáng,

so di động dùng tốt đến nhiều.”

Lục Phán Phán đang muốn mở miệng, Cố Kỳ lại nói: “Ngươi không

cần sốt ruột cự tuyệt ta, vô dụng.”

Lục Phán Phán ngẩng đầu nhìn hắn, yết hầu khô cạn, căn bản nói

không nên lời lời nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.