ANH TRAI EM GÁI - Trang 100

Tào Đình

Anh Trai Em Gái

Sưu tầm: CTT

Chương 17

THÁNG SÁU

Một hôm, đột nhiên tôi nghe thấy tiếng ve sầu, mà tiếng kêu mỗi lúc một
thêm gay gắt, liên túc không dứt. Nhìn lịch, thì ra đã là tháng Bảy.
Nghĩ là, nếu nói tháng Sáu có chuyện gì quan trọng thì chỉ có sự thay đổi
của Hồ Khả là đáng nói nhất. Hồ Khả đã trở thành phụ nữ. Hồ Khả sau khi
trở thành phụ nữ càng kiêu ngạo, đó là điều làm tôi phiền lòng.
Ngày 1 tháng Sáu, tôi gửi lời chúc mừng đến Hồ Khả. Trong tin nhắn trả
lởi, nàng mắng tôi một trận, cuối cùng chen một câu: “Không thèm chơi
với anh nữa, đồ chết tiệt” nhưng trưa nào cũng xếp hàng ngay sau lưng tôi
để mua cơm, như không có chuyện gì xảy ra, cứ nhìn thấy tôi là chạy chân
sáo đến bên, khoác tay tôi, ríu rít: “Dương Dương!”.
Hồ Khả thích gọi tôi là Dương Dương, nghe na ná như là “điên điên” .
Đương nhiên tôi phản đối cách gọi đó.
Hồ Khả không đoái hoài đến sự phản đối của tôi. Nàng nói chỉ cần anh hiểu
nghĩa của nó là được, người khác nói sao không cần quan tâm, rồi đưa ra
một câu, có vẻ rất triết lý: “Việc mình mình làm, thiên hạ vô cùng, biết đâu
mà theo”.
Tôi nghĩ thầm, nói thì đơn giản, bị người ta gọi là đồ điên, mà vẫn phải tươi
cười, đâu có dễ.
Những ngày cuối cùng của tháng Sáu sắp trôi qua, những người bận rộn có
thể mệt đến chết, ví như tôi. Hằng ngày tôi phải chạy đôn chạy đáo vì các
loại bài thi, xét cho cùng, cũng chỉ vì tương lai. Khi ở bên Hồ Khả lại càng
thấy áp lực, bởi vì câu mà Hồ Khả thích nhất là: “Khi nào chúng ta cưới?
Tốt nghiệp xong cưới ngay có được không?”. Không đợi tôi trả lời, một
mình nàng hoạch định tương lai cho hau đứa; đột nhiên tôi nhận ra phụ nữ
thật đáng sợ, họ thích những giấc mơ hoàn mỹ, đầu óc họ không bao giờ
suy nghĩ một cách rõ ràng, thực tế được. Vào ngày cuối cùng của tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.