ANH TRAI EM GÁI - Trang 103

Sau đó Hồ Khả nhảy chân sáo về phòng thu xếp đồ đạc, hồi hộp như một
đứa trẻ lần đầu được đi xa, ba giờ sáng gọi điện cho tôi, bảo không ngủ
được.
Ngày hôm sau, nhìn trang bị trên người nàng và cái ba lô to đùng sau lưng,
tôi phát hoảng. Tôi bảo có phải em định leo lên đỉnh Chomolungma? Nàng
cười ngốc nghếch.
Chúng tôi đi xe buýt hết hai mươi phút. Hồ Khả hí hửng khoe nàng đã
chuẩn bị lều bạt và dây thừng leo núi, nên khi nhìn thấy khu công viên Ca
Lạc Sơn, nàng rất thất vọng. Nàng nói hồi nhỏ, tuần nào nàng cũng phải
đến đây ba lần.
Sau một hồi ngao ngán, Hồ Khả nhất quyết đòi ở nhà bạt, tôi nghĩ như vậy
thì hỏng bét, đang dùng dằng thì trời đổ mưa. Tôi nhìn bầu trời, đoán chắc
là sẽ mưa lớn, mừng rơn chạy đến khách sạn thuê phòng. Phòng đơn. Chiêu
này là của Hà Tặc.
“Phòng đôi đã hết, đành thuê tạm phòng đơn”. Tôi nhăn nhó, ra bộ miễn
cưỡng.
Buổi tối, Hồ Khả ngồi trên giường xem ti vi, đôi chân trắng trẻo của nàng
đung đưa, rất bắt mắt. Tôi nhìn cặp chân trắng nõn của nàng, đầu óc rối bời,
quên hết quy trình Hà Tặc đã bày cho, quyết định sử dụng chiến thuật đánh
nhanh thắng nhanh.
Tôi đến gần, ôm lấy nàng, hai mắt bốc lửa.
“Tiểu Dương, nhìn này!”. Nàng chỉ vào cái cổ trắng ngần của mình, giãy
khỏi tay tôi.
“Phải, cổ em rất đẹp”. Tôi nói, tiếp tục ôm nàng.
“Ôi chà!”. Nàng tức giận đẩy tôi. “Ai nói cái đó! Là em bảo cái sợi dây
chuyền”.
“Dây chuyền nào?”. Tôi ngớ người, quả thật tôi không muốn thảo luận bất
cứ chuyện gì vào lúc này; trong đầu tôi chỉ nghĩ đến bộ ngực cao và bông
hoa bí mật của nàng.
“Là cái dây chuyền lần trước anh mua đó”. Nàng nói. Tôi ngạc nhiên vì tư
duy của đàn bà, sao lại có thể mông lung đến thế.
“Cái vòng bằng sừng trâu hả?”. Lúc đó trong đầu tôi hiện lên khuôn mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.