ANH TRAI EM GÁI - Trang 235

Hà Tặc bảo tôi là con gấu lười nhác, lười nhác đồng nghĩa với truỵ lạc, gã
không hiểu, cũng không biết dùng từ nhàn rỗi, gã bảo tôi truỵ lạc. Mỗi khi
có người tìm tôi, gã không thèm ngẩng đầu, chỉ hất hàm về phía cửa sổ:
“Thằng cha đang truỵ lạc ở kia”, hoặc “Hắn hả? Không biết hắn đang truỵ
lạc ở đâu!”.
Trong lúc nhàn rỗi ở trường, tôi cố gắng không nghĩ về nhà, không nghĩ
đến người thân; chia tay với Hồ Khả và câu chuyện éo le của em gái khiến
tôi nẫu ruột. Rất ít gặp Hồ Khả, những lúc bất chợt nhìn thấy, tôi vội vàng
lướt qua, chỉ có A Thụ gặp Hồ Khả ở nhà ăn tập thể vẫn “chị dâu, chị dâu”
rối rít khiến tôi và nàng cùng bối rối.
Hà Tặc mắng A Thụ gọi lung tung nhưng A Thụ cãi lại: “Thì trước đây
chẳng phải vẫn gọi như vậy sao?”. Tôi bảo hắn bây giờ Hồ Khả đã có cuộc
sống khác rồi.
“Chị dâu đã có cuộc sống khác? Thế là thế nào?”. A Thụ giả bộ không biết.
Khi nói với A Thụ như vậy, hình ảnh Hồ Khả trong tôi chỉ còn lờ mờ như
sương mù Trùng Khánh, dần dần tôi đã xếp nàng vào kho ký ức và phủ lên
đó tấm thảm dạy được kết bằng những mảnh ghép, trong đó khuôn mặt Hồ
Khả khi thì lạnh tanh như lúc nàng nói: “Tôi sắp lấy chồng”, khi thì thoả
mãn trong vòng tay gã con trai bề thế đó; cùng có cả khuôn mặt tội nghiệp
ngấn nước mắt khi nàng gọi tên tôi trong cái ôm cuối cùng nơi cổng trường.
Câu “sương mù Trùng Khánh” không phải vô cớ. Mùa đông Trùng Khánh
quả thật có rất nhiều sương mù. Ý nghĩ cuộc đời sinh viên của mình cũng
trôi qua một cách vô vị như sương mù khiến tôi tiếc nuối, buồn bã.
Mẹ ngày nào cũng gọi điện thoại, chỉ toàn những chuyện vặt vãnh, như Mai
Mai đã xuất viện, Mai Mai bị con mèo Sbin cào, Mai Mai lại vẽ mặt trời
trong sương mù Trùng Khánh, vân vân…Mẹ có vẻ phấn khởi. Khi luôn
mồm nhắc đến Mai Mai, không hiểu mẹ có nghĩ tới chuyện bại hoại luân lý
của nó đã gây ra không. Mai Mai là con của mẹ, mẹ vẫn yêu nó. Mai Mai
cũng là em gái tôi, mẹ yêu nó. Mai Mai cũng là em gái tôi, nó đã quấn quýt,
tựa vào tôi gần hai mươi năm, nó cũng chăm sóc tôi gần hai mươi năm, liệu
tôi có đủ độ lượng tha thứ cho nó không?
A Thụ nói tôi quá tàn nhẫn với Mai Mai, hắn bảo: “Dù sao cậu vẫn nên đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.