ANH TRAI EM GÁI - Trang 245

biết anh rất yêu Hồ Khả, anh không muốn xa chị ấy.

Mãi đến bây giờ em mới hiểu, dù em có cố gắng đến đâu, chúng ta cũng
chỉ có thể là anh em, anh luôn coi em là em gái, vì vậy em tốt với anh là
chuyện đương nhiên. Tiếp nhận sự quan tâm của người thân đâu cần bất cứ
lý do gì!

Anh ơi, em hiểu, anh không thể yêu em, em hiểu chúng ta không có bất kỳ
kết quả nào, song em không thể kìm chế được bản thân. Trong những lúc
bình tĩnh, có thể em là một người mạnh về lý trí, có trái tim lương thiện
như hầu hết những cô gái cùng tuổi. Nhưng thực tế chứng minh, chỉ cần
tiếp xúc với anh là em trở nên điên cuồng, em chỉ có thể mặc cho cái ác
trong em hoành hành.

Khi tận mắt chứng kiến anh đau lòng như thế nào vì mất Hồ Khả, em mới
nhận ra ngoài nấu cơm, giặt quần áo cho anh, em không thể nào đánh thức
tiếng cười trong lòng anh. Phát hiện đó khiến em đau đớn.

Em bắt đầu nghĩ em có nên từ bỏ tình yêu tội lỗi, bởi vì anh không vui?
Em không muốn anh không vui. Em muốn anh vui vẻ chơi đùa hạnh phúc
như hồi nhỏ.

Em không ngồi một mình thẫn thờ, em nghĩ, nếu em không phải là em gái
anh, liệu anh có yêu em? Nhưng chỉ là suy nghĩ vậy thôi.

Em vốn định không bao giờ nói với anh những điều này. Hôm ở bệnh
viện, em tận mắt chứng kiến anh tức giận với em, tận mắt chứng kiến cơn
phẫn nộ của anh. Anh mắng em là yêu tinh, ác độc. khi đó em mới biết, dù
anh chăm sóc em chu đáo đến đâu, dù tình yêu của em với anh sâu nặng
đến thế nào thì khi biết rõ mọi chuyện, anh nhất định sẽ giận dữ, sẽ căm
hận em. Anh, em đã bao lần thành tâm cầu khẩn Thượng đế để người khiến
cho anh yêu em, nhưng chỉ nhận được sự căm hận, vậy em còn sống vì cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.