ANH TRAI EM GÁI - Trang 280


Mai Mai lại càng hay cười.

Hồ Khả nói: “Mai Mai không giống người phàm trần, sau này tìm chồng
cho cô ấy cả nhà chúng ta phải “kiểm duyệt” thật kỹ mới được.” Lúc đó A
Thụ cũng ở đấy, chẳng hiểu sao vô duyên vô cớ lại đỏ mặt. Chúng tôi phạt
rượu hắn vì tội đỏ mặt không lý do.

Quyết định này được tôi và An An ủng hộ. Tuy nhiên, đến bây giờ Mai
Mai vẫn chưa có bạn trai, mẹ thường ôm nó vào lòng vỗ về: “Chỉ có Mai
Mai là tâm lý nhất, biết mẹ cô đơn, muốn sống với mẹ thêm vài năm nữa,
đâu có giống hai anh em mày, đứa nào cũng vừa lớn lên là đã tấp tểnh lấy
vợ lấy chồng.” Lời phàn nàn của mẹ không bao giờ hết, tuy nhiên, trong đó
có cả sự mãn nguyện và hạnh phúc.

Hôm cưới An An, khách rất đông, rất nhiều tặng phẩm, trong đó có cả quà
tặng của chị gái Mai Mai.

Mai Mai cười, thận trọng lấy ra một bao diêm cũ đựng trong cái hộp màu
đỏ. Mọi người đều phấn khởi, háo hức, tưởng trong đó là vật báu gì, chạy
ùa lại xem, ai ngờ chỉ có một con ve sầu ướp khô.

Thực vô vị!

Nhìn thấy cái hộp và con ve sầu, An An ôm chầm lấy chị, bật khóc.

Nguyên nhân thế nào tôi không được rõ, chỉ đoán đó là bí mật riêng của
họ, bí mật thuộc về hai chị em song sinh không ai biết.



HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.