Tiểu Ngô từ khi được Hướng Viễn tuyển vào Giang Nguyên đã bắt đầu
theo sát cô, một cô bé non nớt năm nào, có thể khóc nấc lên vì một lần
không trúng được thầu, nay đã kết hôn sinh con, chín chắn vững vàng, tỉ mỉ
chu đáo, trở thành một trợ thủ đắc lực bên cạnh Hướng Viễn. Tiểu Ngô
không hỏi nguyên nhân vì sao cô vắng mặt bởi xưa nay Hướng Viễn làm
việc gì cũng có lý do của mình, nhưng Tiểu Ngô không biết rằng, hôm nay,
lý do của Hướng Viễn chỉ là vì một giấc mộng quá dài.
Thế nhưng, cũng chính cuộc điện thoại này đã thức tỉnh Hướng Viễn, ai
bảo cô chẳng còn gì, cô vẫn còn công việc chưa làm xong, còn có Giang
Nguyên ngày một lớn mạnh. Bốn năm rồi, thời gian đã cuốn trôi đi rất
nhiều thứ, cũng đã để lại rất nhiều mà "rất nhiều" này với Hướng Viễn
chính là tài phú, tài phú mà cả đời này cô dùng cũng không hết.
Giang Nguyên hiện nay đã hoàn toàn thoát ly khỏi ngành khởi nghiệp
ban đầu của mình là sản xuất vật liệu xây dựng, bất động sản của Giang
Nguyên cũng chẳng còn xa lạ gì với người trong thành phố này. Ba năm
trước, Hướng Viễn đã có được mảnh đất rẻ mạt phong thủy ác địa của công
ty ôn Châu nhưng theo sự thay đổi của thành phố mảnh đất ấy cũng biến
thành mảnh đất vàng dựa núi gần sông. Tất cả những thay đổi này chẳng
qua là do một chiếc cầu lớn nối liền góc chết đó và thành phố phồn hoa lại
với nhau. Giang Nguyên đã dựa vào tòa nhà được mệnh danh "phồn hoa
tịnh thổ, đô thị tân quý" được xây dựng ở nơi này để xây dựng thương hiệu
"bán đảo nhã cư", còn về việc kiếm được bao nhiêu thì ai cũng bàn ra tán
vào nhưng chỉ có Hướng Viễn là rõ nhất.
Tiếp sau đó là những thử nghiệm táo bạo và thành công khiến trọng tâm
toàn diện của Giang Nguyên chuyển sang lĩnh vực bất động sản. Nửa năm
trước, "Quảng trường thời đại Giang Nguyên" được động thổ nằm trong
trung tâm thành phố G đã khiến Giang Nguyên của Diệp gia mà Hướng
Viễn luôn giữ gìn cuối cùng đã trở thành một trong những công ty bất động
sản có ảnh hưởng mạnh nhất trong thành phố này. Thẩm Cư An từng có