ÁNH TRĂNG NÓI ĐÃ LÃNG QUÊN - Trang 82

Quả nhiên câu nói đó khiến gã kia tức tối điên cuồng. Thấy hắn túm

tóc cô gái kia định ra tay, lòng chính nghĩa mơ hồ lại trào dâng trong tôi.

Sau này Quân Lương nói, khoảnh khắc ấy dường như trời đất quay

cuồng, gió mây điên đảo, chỉ nghe thấy tôi gào lên:

- Sao anh lại đánh phụ nữ?

Cô ấy vẫn chưa kịp phản ứng thì tôi đã lao lên nắm bàn tay suýt chút

nữa thì tát vào mặt cô gái kia!

Nhưng sự việc sau đó khiến chúng tôi suy sụp. Cô gái mặc váy siêu

ngắn kia cũng không sợ “lộ hàng”, nhấc cái chân đi giày cao gót năm phân
mà Quân Lương rất thích đạp một cái rất mạnh vào giữa hai chân gã kia.

Cả thế giới đều im lặng…

Chỉ có tiếng kêu gào thảm thiết vang vọng trong không trung.

Ba chúng tôi ngồi trong nhà hàng Sushi, vẻ mặt của tôi vô cùng bối

rối:

- Thật sự cậu không phải là…

Cô gái tên là Lâm Mộ Sắc mấy phút trước vẫn còn là người xa lạ với

chúng tôi vừa lướt nhìn menu vừa trả lời thắc mắc của chúng tôi:

- Tôi không phải là gái gọi…

Quân Lương mỉm cười ngượng ngùng:

- Cách ăn mặc của cậu quả thực rất dễ khiến người ta hiểu lầm.

Lâm Mộ Sắc ngẩng đầu, nhấp nháy đôi mắt với hàng mi như cánh

quạt, nhìn chúng tôi vài giây:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.