ANIMORPHS: NGƯỜI HÓA THÚ (TRỌN BỘ) - Trang 571

CHƯƠNG 24

C

ái nơi mà me ̣ tôi đươ ̣c tưởng niê ̣m quả thâ ̣t là rất đe ̣p.

Cỏ xanh mơn mởn. Lúc nào cũng yên tı̃nh. Mùi hoa thơm phảng phất.
Tôi ghét phải đến nơi này.
Ba tôi đứng rất lâu, mắt nhı̀n xuống tấm bia đá màu trắng. Trên đó có

khắc tên me ̣ tôi. Ngày bà sinh ra, ngày bà qua đời…

Hai cha con tôi đứng cách tấm bia vài sải tay. Chúng tôi chẳng nói năng

gı̀, trong lòng như muốn khóc.

Tôi vốn chẳng phải là loa ̣i nhóc hay khóc nhè. Thường thı̀ đúng là vâ ̣y,

tôi cơ ̣t nhả đủ mo ̣i thứ. Thà cười còn hơn là khóc, các ba ̣n có thấy vâ ̣y
không?

Tôi thı̀ thấy rõ lắm.
Cho dù thế giới này có đáng sơ ̣ và buồn bã. Nhất là khi thế giới này

đáng sơ ̣ và buồn bã. Chı́nh lúc đó là khi ba ̣n rất cần có tiếng cười.

“Hai năm rồi.” Ba tôi chơ ̣t nói. Ba làm tôi nga ̣c nhiên.
“Vâng,” tôi lă ̣p la ̣i. “Đã hai năm.”
Ba hı́t mô ̣t hơi thở sâu, như thể ông cảm thấy khó thở. “Ba… ba… con

biết không, Marco, ba đang suy nghı̃.”

“Nghı̃ gı̀ a ̣?”
“Ba đã từng là mô ̣t người cha tốt của con…” Đó không phải là câu hỏi

nên tôi chẳng nói năng gı̀.

“Me ̣ của con…” Ông dừng la ̣i mô ̣t lúc để gio ̣ng nói khỏi la ̣c đi. “Me ̣

của con sẽ không vui về lối sống của ba trong suốt hai năm qua.”

Tôi nói đươ ̣c gı̀ đây? Tốt nhất là im lă ̣ng.
“Tóm la ̣i là hôm trước ba đã nói chuyê ̣n với bác Jerry.”
Bác Jerry là chủ cũ của ba tôi, hồi ba còn đi làm thường xuyên.
Ba tôi nhún vai. “Ba nghı̃ cha con mı̀nh vẫn phải sống. Con nghı̃ sao? Ý

ba là cha con mı̀nh có thể… con biết đó.” La ̣i mô ̣t hơi thở sâu nữa. “Me ̣
không muốn cha con mı̀nh buông xuôi, đúng không con? Tóm la ̣i là thứ Hai
tới ba sẽ xin bác Jerry cho ba đi làm la ̣i. Con biết đó… để coi ba còn nhớ
cách bâ ̣t máy tı́nh hay không nữa…”

Đó là mô ̣t cái tin lớn. Mô ̣t quyết đi ̣nh vı̃ đa ̣i. Tôi nghı̃ tôi phải cha ̣y la ̣i

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.