cha ̣m tới mı̀nh.
<Để hắn cho mı̀nh,> Tobias nói và xòe cánh ra, vỗ ma ̣nh, và bắn ngươ ̣c
lên nhắm thẳng vào tên Hork-Bajir đang rơi.
“Tsiiiiiirrrrrr!”
Những cái vuốt của Tobias chı̃a ra phı́a trước, xòe rô ̣ng, rồi bâ ̣p vào
hai con mắt của tên Hork-Bajir.
“Aaaagừừừừ!”
Tên Hork-Bajir lấy tay bưng mắt. Tôi đoán hắn đã bi ̣ phân tán không thể
tâ ̣p trung nghı̃ về tầng lầu hắn muốn tới. Thế là hắn vươ ̣t qua cái vù khi bo ̣n
tôi châ ̣m la ̣i để bước ra tầng 15.
<Rachel! Bồ hoàn hı̀nh la ̣i đi!> tôi nhắc.
<Đang làm đây nè,> nhỏ nói.
<Tàu để tẩu thoát nằm kia kı̀a!> Ax la lên.
Nó chı̉ cách bo ̣n tôi chừng ba mét. Chı̉ vài giây nữa, bo ̣n tôi sẽ thành
công.
Rachel đang rút la ̣i. Nhỏ trở thành mô ̣t giống nửa người nửa voi. Mô ̣t
cơn ác mô ̣ng xám, hồng lẫn lô ̣n với hai cái tai đồ sô ̣, mái tóc người, những
cái tay mâ ̣p ù, và că ̣p giò thiếu bàn chân.
Tôi với xuống đỡ Rachel dâ ̣y bằng đôi tay cực khỏe của mı̀nh. Nhỏ hãy
còn rất bự, có lẽ đến trăm rưởi ký, nhưng chẳng nhằm nhò gı̀ đối với tôi.
Bo ̣n tôi đến đươ ̣c cánh cửa của con tàu cứu na ̣n.
Nó khép la ̣i phı́a sau bo ̣n tôi khi những thân hı̀nh quá khổ của cả bo ̣n đã
lo ̣t cả vô đó.
<Ax! Thời gian?> Jake hét lên.
<Còn năm phần trăm thời gian!>
<Sáu phút. Hoàn hı̀nh le ̣ đi!>
Có mô ̣t cảm giác như bi ̣ nâng lên khi con tàu bắn ra ngoài, từ phı́a dưới
của con tàu me ̣.
Bô ̣ lông đen dày cô ̣p của tôi đã bắt đầu biến mất trong lúc con tàu xoay
vòng vòng. Tôi đã thấy Trái Đất ở phı́a dưới.
Ôi, Trái Đất!
Và trong khi con tàu nhỏ tiếp tu ̣c xoay, tôi nhı̀n lên con tàu me ̣ của bo ̣n