ANNA VÀ NỤ HÔN KIỂU PHÁP - Trang 258

TB: Mẹ mình nhắn cậu “Giáng sinh vui vẻ”. Vậy nên Giáng sinh vui vẻ

là lời chúc của mẹ mình, còn Giáng sinh hạnh phúc là lời chúc của mình
nhé.

Đến: EStienne St. Clair É[email protected]

Từ: Anna Oliphant [email protected]

Tiêu đề: CỨU MÌNH VỚI.

Bữa tối. Tệ nhất. Trong lịch sử. Chưa đầy năm phút mọi thứ đã bùng nổ.

Bố cố ép Seany ăn đậu que hầm thịt nhưng thằng nhóc không chịu, thế là
bố trách mẹ đã không cho nó ăn đủ rau xanh. Mẹ quăng nĩa và bảo bố
không có quyền dạy mẹ cách nuôi con. Và rồi bố lôi cái đống “Tôi là bố
chúng” để mẹ xổ ra cái đống “Ông đã bỏ rơi chúng” trong lúc bà nội lãng
tai của mình la hét không ngừng nghỉ, “MUỐI ĐÂU! TÔI KHÔNG NẾM
ĐƯỢC MÓN THỊT HẦM NÀY! ĐƯA LỌ MUỐI RA ĐÂY!”

Và đến khi ông nội phàn nàn là món gà tây “hơi khô” thì mẹ đã mất

kiểm soát. Ý mình là mẹ bắt đầu hét toáng lên.

Thằng Sean sợ chết khiếp và khóc lóc chạy về phòng, mình vào xem thế

nào thì thấy nó ĐANG BÓC MỘT QUE KẸO!! Mình không biết nó lấy cái
đó ở đâu. Nó biết là nó không thể ăn Red Dye #40 cơ mà! Thế là mình giật
kẹo của nó và nó càng khóc lóc thảm thiết hơn, mẹ xộc vào và quát MÌNH,
cứ như mình đã đưa nó cái kẹo ngu ngốc đó. Mẹ đã không bày tỏ thái độ,
“Anna, cảm ơn con đã cứu mạng đứa con trai duy nhất của mẹ.” Sau đó,
bố mình bước vào để tiếp tục trận chiến và họ thậm chí còn không để ý
Seany vẫn đang thút thít.. Mình đành đưa nó ra ngoài và cho nó ăn bánh
quy, giờ thì nó đang tung tăng chạy quanh trong lúc ông bà mình vẫn ngồi
ở bàn ăn như thể cả nhà sẽ lại ngồi xuống và hoàn tất bữa ăn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.