ANNABELLE NGƯỜI PHỤ NỮ TUYỆT VỜI - Trang 98

sau buổi tiệc, họ đã khiêu vũ. Buổi tiệc rất vui. Và tối đó, khi Josiah và
nàng đi ngủ, nàng hỏi chàng câu hỏi có tính định mệnh ấy lại. Nàng không
hỏi chàng đã nhiều tháng nay. Chàng đã tặng chiếc vòng kim cương rất đẹp
vào ngày sinh nhật của nàng, mọi người đều trầm trồ khen ngợi, các bạn bè
của nàng đều thèm muốn, ganh tị. Nhưng nàng muốn điều quan trọng hơn
chiếc vòng của chàng. Điều đó ray rứt nàng trong nhiều tháng nay.

- Khi nào thì chúng ta có thể có con? - Nàng hỏi nhỏ khi họ nằm xuống
giường. Nàng nhìn lên trần nhà và nói, như thể nếu nàng không nhìn vào
chàng, chàng sẽ dễ dàng trả lời chân thật hơn. Giữa họ hiện có rất nhiều
điều không thể nói ra. Nàng không muốn làm chàng khó chịu, nhưng sau
chín tháng lấy nhau, có nhiều chuyện không giải thích rõ và chàng không
thể nào cứ nói mãi với nàng rằng họ “còn có thời gian”, không “cần vội”.
Thời gian bao lâu rồi?

- Anh không biết, - chàng thành thật đáp, vẻ khổ sở. Khi nàng quay mặt
nhìn chàng, nàng thấy nỗi khổ sở hiện ra trong mắt chàng. - Anh không biết
nói sao với em, - chàng đáp, gần rơi nước mắt. Bỗng nàng hoảng sợ. - Anh
cần thời gian. - Nàng gật đầu, nhẹ quay qua phía chàng, đưa tay sờ má
chàng.

- Không sao. Em yêu anh, - nàng thì thào nho nhỏ. Có rất nhiều chuyện
nàng không hiểu mà không biết hỏi ai. - Em cần phải thay đổi gì không? -
Chàng lắc đầu, nhìn nàng.

- Không phải em, mà chính anh. Anh sẽ giải quyết chuyện này, anh xin hứa,
- chàng đáp, nước mắt lưng tròng, rồi ôm nàng vào lòng. Đây là lúc họ gần
gũi nhau, nàng cảm thấy như là chàng đang chắn quanh nàng bằng những
bức tường thành kiên cố.

Nàng ôm chàng và mỉm cười, đáp:

- Chúng ta còn có thời gian mà! - Nghe nàng nói, nước mắt chảy xuống má
chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.