ÁO CƯỚI - Trang 192

“Lạc Hi, chào mừng anh đến ngôi nhà này.”

“Em đang thương xót anh phải không?”

“Vâng.”

Cô nhẹ nhàng gật đầu.

“Em… đang thương xót anh sao?”

Anh nhìn cô đăm đăm, nín thở, nhỏ nhẹ hỏi một lần nữa, không khí

bỗng yên tĩnh khác thường. Nhìn anh, cô cởi bỏ vẻ giả tạo của bản thân, để
cho ánh mắt bộc lộ ra sự thương hại và cảm tình cả cô.

“Phải.”

“Giả như anh bệnh sắp chết, trước lúc gần chết anh chỉ muốn gặp em

một lần”, anh khe khẽ nói, “em sẽ… sẽ bất chấp tất cả chạy đến bên anh
chứ?”.

“Không.” Đôi mắt cô tựa sâu thẳm như nước biển buổi sớm, “Em sẽ

luôn đi theo anh, bón thuốc cho anh, giúp anh tìm một bác sĩ tốt nhất, luôn
gần bên anh, không rời xa anh, cho dù anh có đuổi em cũng sẽ bám theo
anh”.

Màn đêm sâu lắng.

Anh nằm trên đùi Hạ Mạt, hình như đã ngủ thiếp đi. Những ngón tay

cô vuốt nhẹ mái tóc đen óng của anh, sau đó rất lâu, cô khẽ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.