ÁO CƯỚI - Trang 427

Hình như phát giác ánh mắt từ phía Đào Thục Nhi bắn qua, An Bân Ni

đặt hộp phấn xuống, cười mà như không nhìn qua Đào Thục Nhi. Đào Thục
Nhi cau mày đưa mắt nhìn về bốn xung quanh, tuy nhiên cô cảm thấy việc
phát sinh mâu thuẫn, xung đột với cái loại người này giữa chốn bàn dân
thiên hạ là chuyện không hay.

“Nghe nói hôm nay cô ấy cũng được mời tới thử vai”, An Bân Ni giả

vờ hiếu kỳ hỏi dò, “nếu như cô là bạn của cô ta, vậy cô thử nói xem liệu cô
ta có tới không?”

“An Bân Ni, lâu ngày không gặp, cô làm thế nào vẫn như trước vậy?”

Đào Thục Nhi mỉm cười dịu dàng.

“Vậy sao? Tôi đang sợ mình già đây!” An Bân Ni thích thú ngắm nhìn

trong gương hồi lâu làm như thể không hiểu ý nghĩa bên trong câu nói của
Đào Thục Nhi, rồi tự dưng thở dài, tiếc rẻ nói, “Đáng tiếc là Doãn Hạ Mạt
lại không còn được như trước, nghe nói sau khi cậu em trai chết đi, cô ấy
đâm ra phát điên. Lúc nào cũng chỉ diễn có một mình, đen đều có thể diễn
thành trắng hết, sao tự dưng lại điên thế, tôi thật sự đang muốn gặp lại xem
cô ấy…”.

Câu nói của An Bân Ni còn chưa hết thì bên ngoài phòng nghỉ và hóa

trang đột nhiên có tiếng ầm ầm náo nhiệt, âm thanh đó mỗi lúc một lớn,
hình như tất cả các phóng viên nhà báo bên ngoài cùng một lúc đang hò lên
sung sướng, những âm thanh ồn ào chỗ này tiếp chỗ kia như một vụ nổ
bom và chẳng nghe rõ cái gì ra cái gì.

Là những người phía đạo diễn Ngô tới chắc!

An Bân Ni bị kích động chẳng còn thiết đấu khẩu cùng Đào Thục Nhi

nữa, cô ta vội vội vàng vàng sửa sang lại đầu tóc rồi đứng dậy, trên gương
mặt tràn đầy một nụ cười sùng kính. Đúng vào lúc đôi mắt cô ta lộ thêm
ánh mắt sùng kính thì cửa phòng nghỉ hóa trang bật mở…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.