ẢO THIÊN THANH - Trang 96

của mình. Điều đó khiến cho nàng luống cuống vì mắc cỡ, hồi hộp lẫn kích
thích. Thấy đường ít người đi Thanh mừng rỡ chậm bước để đi song song
với Vĩnh. Giơ tay xem đồng hồ nàng nói bâng quơ.
12 giờ rồi...
Mình ngồi đây nghỉ mệt đi mợ...
Vĩnh đỡ Thanh ngồi xuống tảng đá lớn bên cạnh đường mòn. Lục túi đeo
lưng anh lấy ra hai chai nước lọc và hai thỏi kẹo đậu phọng. Uống ngụm
nước Thanh vừa nhai kẹo vừa nhìn ngắm cảnh vật. Điều mà nàng nhận thấy
là rừng núi ở đây thiếu cái chất hoang dã, man rợ và huyền bí. Bàn tay của
con người nhúng vào nhiều quá khiến cho cảnh vật mất đi cái nét tự nhiên
và linh động.
Quanh co trong rừng khá lâu cả hai mới dừng lại nghỉ mệt nơi thác nước.
Nắng dọi vào màn nước trắng xóa thành muôn màu rực rỡ. Thanh mở cái
túi đeo lưng nhỏ của mình lấy ra hai cái hamburger. Đưa cho Vĩnh một cái
nàng cười đùa.
Vĩnh ăn tạm cái này đi rồi tối nay mợ sẽ bao Vĩnh ăn seafood... Mợ bao mà
Vĩnh phải trả tiền...
Cắn miếng hamburger Vĩnh cười cười.
Hân hạnh... Vĩnh thấy cabin của mình có lò nướng bằng gas...
Thanh gật đầu.
Mai mình đi chợ nghe Vĩnh. Mua đồ ăn về nấu ngon hơn...
Chỉ sợ mợ cực...
Uống ngụm nước Thanh đứng dậy.
Đi... Bây giờ mợ với Vĩnh đi đua xem ai đi nhanh hơn...
Nàng chưa dứt lời Vĩnh đã vọt đi trước.
Ê... Vĩnh ăn gian...
Cười ha hả Vĩnh ngừng lại đợi cho Thanh tới mới ôm vai cười thì thầm vào
mái tóc thoảng mùi hương.
Vĩnh thương mợ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.