ẢO THIÊN THANH - Trang 99

tịnh. Họ được hướng dẫn tới một cái bàn dành riêng cho hai người.
Vĩnh gọi thức ăn đi mợ không biết gì đâu...
Vĩnh gọi bia và thức ăn cho hai người. Thanh uống chút bia và ăn rất ít.
Mợ ăn ít quá...
Mợ sợ mập...
Mợ không có mập đâu...
Có... Vĩnh biết không mợ lên cân rồi đó...
Mợ cân hồi nào?
Tuần trước... Mợ lục trong nhà xe thấy cái cân. Mợ tò mò bước lên thấy cây
kim nhảy vọt tới số 140. Mợ hoảng hồn khi tính ra 140 pound tương đương
với 70 ký lô...
Vĩnh cười sặc sụa.
Cái cân đó hư rồi... Bởi vậy Vĩnh mới đem bỏ ở garage. Vĩnh mập như vầy
mà khi leo lên cân cũng chỉ có 140...
Mợ đâu có biết...
Bây giờ mợ cứ việc ăn nhiều đi đừng sợ... Mợ mập ra một chút nhìn hấp
dẫn hơn...
Ngưng nói Vĩnh nhìn một cách chăm chú như quan sát và nhận xét khiến
cho Thanh mắc cỡ cúi mặt xuống dấu nụ cười.
Mợ lên cân mặc quần áo đẹp hơn...
Thôi đừng có khen... Mợ không có tiền cho Vĩnh đâu...
Uống cạn chai bia Vĩnh cười nói.
Chiều mai thứ sáu sau khi ăn cơm xong Vĩnh sẽ tập mợ lái xe...
Thanh hỏi với giọng lo lắng.
Có khó không Vĩnh?
Dễ lắm...
Sao mợ sợ quá... Thấy xe nhiều mà lại chạy vùn vụt mợ sợ...
Mợ đừng lo... Có Vĩnh ngồi bên cạnh canh chừng cho mợ... Khi bắt đầu tập
mình sẽ kiếm chỗ nào vắng vẻ để cho mợ quen dần dần rồi sau đó mới chạy
ra đường...
Ừ... Vĩnh phải ngồi bên nha... Có gì là mợ bắt đền Vĩnh đó...
Vĩnh cười cảm thấy vui vui vì giọng nói có chút nhõng nhẽo của mợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.