ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 37

Sau đó bọn họ xì xào bàn tán: “Đây là sức mạnh thần linh, không hổ là

mục sư đại nhân tôn quý.”

Trong tiếng ca ngợi hoan hô của người dân bên dưới, Benjamin

nghiêm trang vẽ lên không trung một đường vòng cung, mở từ từ đôi bàn
tay đang mang găng ra, miệng thì thầm âm tiết quái lạ: “Mạt tác.”

Khi âm tiết ngắn gọn kia mới kết thúc, căn nhà tồi tàn của nữ phù thủy

được bịt kín bởi một tầng ánh sáng nhạt, tựa như những vầng hào quang
được ánh trăng màu bạc trên trời chiếu xuống.

Trong màn sáng nhạt kia, trên một góc tường ngăn cách giữa nhà

Lucien và nhà nữ phù thủy hiện ra hình thù của một cái cửa động trông khá
là yêu dị có màu đỏ như máu.

Dưới tác dụng của thần thuật cảm hóa và chú văn thần bí kỳ lạ, Lucien

và những người dân nghèo quanh đấy cảm thấy chấn động, trong lòng thấp
thỏm không yên. Những người dân nghèo này sợ hãi nhưng phần lớn là say
mê, còn Lucien là cảm xúc sợ hãi xen lẫn trông mong sâu sắc.

Bejamin rút hai tay lại rồi ra lệnh cho người thủ vệ đứng trước mình:

“Gary, đó là mật môn nên không có bẫy pháp thuật đâu, các ngươi tới mở
nó ra đi.”

Gary khẽ ưỡn ngực, những tiếng “leng keng” phát ra từ tỏa tử giáp gã

mặt trên người: “Tuân lệnh, đại nhân Benjamin.”

Lúc Gary và một vị thủ vệ khác đi qua bên cạnh Lucien, hắn nghe

được tiếng mắng thầm của Benjamin: “Những tên điên của Sở Tài Phán kia
thật phách lối, ta dùng ‘Trinh trắc ma pháp hãm tịnh’ thì không thể học một
ít ‘Trinh trắc mật môn’ được sao? Hừ, chỉ bởi đối phương là ma pháp học
đồ mà có thể sơ ý như thế được sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.