ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 524

Dù có ghét có căm giận hơn nữa thì Othello vẫn có đánh giá cực cao

đối với giai điệu của chương nhạc thứ nhất, hai loại tâm trạng vật lộn trong
lòng ông ta, khiến đôi mày mà ông ta nhíu lại vẫn chưa giãn ra.

Chờ đến khi xem xong tất cả chương nhạc, Othello trầm mặc lại, vì

không biết nên đánh giá thế nào. Mấy năm gần đây “Âm Nhạc Bình Luận”,
“Hòa Âm Đạo Báo” đối với âm nhạc chủ đề này luôn giữ thái độ chào đón,
xu hướng âm nhạc của Arthaud dưới sự dẫn dắt của công chúa Natasha
cũng là như vậy, thế nên không thể bình luận từ phương diện này.

Còn nhạc sĩ quý tộc có danh vọng như bản thân cũng sẽ không bắt bẻ

chi tiết nhạc khúc của một người trẻ tuổi mới bắt đầu sáng tác một cách mất
thân phận.

Còn việc khen ngợi giai điệu của hắn, Othello lại càng sẽ không đi làm

cái việc trái với tâm ý của bản thân.

Sự yên lặng khiến thời gian dường như trôi qua rất chậm, cuối cùng

Othello đặt nhạc phổ xuống, mở lời một cách nghiêm túc và chậm rãi: “Ta
rất vui mừng vì đã nhìn thấy một người trẻ tuổi rất có tài năng âm nhạc,
nhưng mà Lucien à, âm nhạc là âm thanh mà người đời ca tụng Chúa, là sự
tán dương tôn giáo thần thánh mà rộng lớn, ta hi vọng cậu có thể đem tài
hoa và tâm tư của cậu đặt lên phương diện này nhiều hơn.”

“Cảm ơn sự đánh giá của ngài, chủ tịch Othello.” Lucien hoàn toàn

không để trong lòng mà trả lời lễ phép, bản thân đi ca tụng Chúa thì thật là
một chuyện cười lớn nhất lúc này.

Tuy Othello không nhắc đến một từ nào về nhạc khúc, nhưng Victor

lại rất hài lòng, có thể khiến ông ta không phê bình nhạc khúc chính là một
loại thái độ. Vì vậy ông ta giải thích ý nghĩa thật sự: “Có thể nhận được sự
khen ngợi của ngài, tôi vui mừng thay cho Lucien, tin rằng ngài chủ tịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.