ẢO THUẬT THẦN TỌA - Trang 546

nghiêm thần thánh không thay đổi bao nhiêu so với khi ông còn nhỏ, vừa
nghĩ đến cuộc đời của mình, nghĩ ngợi mãi rồi ông nghiêng đầu nhìn về
phía con gái mình, hiện giờ phiền não và lo lắng duy nhất của ông ấy chính
là cô. Cô vừa khiến bản thân hãnh diện, vừa có nhiều việc khiến bản thân
không thể chấp nhận, dở khóc dở cười, tính cách còn mạnh mẽ hơn cả đàn
ông.

Đại sảnh ở ngay trước mắt, đại công Owuor Ritter thu lại suy nghĩ, giữ

nụ cười uy nghiêm xen lẫn chút nhã nhặn, chào hỏi các quý tộc tận hiến với
gia tộc mình như bá tước Hain, Rafferty. Còn Natasha thì trước sau vẫn
mỉm cười gật đầu, vừa giống như thành thạo lễ nghĩa xã giao lại vừa giống
như xa lánh khỏi toàn bộ giao tiếp, cho đến khi cô nhìn thấy Silvia trong
sảnh nhỏ mới nở ra nụ cười mỉm hoàn hảo, đồng thời dùng lễ nghĩa đàn
ông tay phải ôm ngực hơi khom người.

Nhìn thấy cảnh đó, Lucien bỗng nhiên cảm thấy có hơi kỳ lạ, theo

kiến thức do đọc nhiều “sách vở” thì biểu hiện vừa nãy giữa Natasha và
Silvia hình như, đại khái, có thể là: “Việc này quá lãng phí rồi đó…” Tuy
chưa từng nghĩ bản thân sẽ có vướng mắc gì với họ, nhưng Lucien đang
tiếc cho những người đàn ông khác.

Sau khi bá tước Hain thực hiện xong lễ nghĩa của Kỵ Sĩ với lãnh chủ

mà bản thân tận hiến thì cười nói: “Đại công bệ hạ, chúng ta vào thôi, có
mấy lão già như chúng ta ở đây thì những người trẻ tuổi không thể thả lỏng
bản thân được.”

Con trai ông ta tử tước Harrington, một người đàn ông tuấn tú tựa như

một ngọn lửa đang trò chuyện với công chúa Natasha, buổi hòa nhạc của
Thánh Vịnh Thính Phòng rất quan trọng đối với các quý tộc thích âm nhạc,
nhưng sự giao tiếp trước khi buổi hòa nhạc bắt đầu cũng quan trọng không
kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.