ẢO VỌNG TUỔI TRẺ - Trang 76

- Tớ khù khờ.
Hạo trách Thái:
- Thế thì vụ này xúi quẩy lắm. Ra tay với một thằng khù khờ trong vụ quan
trọng này nhất định xúi quẩy.
Thái phá ra cười:
- Bố ơi! Sao bữa nay bố dị đoan thế? Bố nói hết chuyện cháu muốn biết đã.
Hạo không cười. Anh có vẽ suy nghĩ rất nhiều. Giây lát, Hạo nói:
- Muốn làm cho đối thủ chú ý đến mình thì phải lên tiếng. Mà lên tiếng để
đối thủ không dám coi thường thì phải ra mặt. Ông Hiển sắp sửa ra mặt
đấy.
- Nghĩa là ông ấy công khai chống ông Diệm?
- Có thể thế. Nhưng ông ấy cần có món quà quý ra mắt ông Diệm.
- Cậu biết món quà ấy do ai làm chưa?
- Chưa. Nhưng ngoài bọn mình thì ai làm nổi nữa. Tớ không tự phụ đâu.
Cậu thử nghĩ xem.
Thái ngẩn người:
- Này cậu, món quà ra mắt ấy ở đâu?
- Tớ cũng chưa biết, hình như ở miền Tây thì phải.
Thái vỗ đùi:
- Hèn chi ông Hiển muốn xúi Huỳnh Văn Xiển, chắc ông ấy muốn nộp đầu
Huỳnh Văn Xiển cho ông Diệm.
- Cậu nghi oan cho ông Hiển rồi.
Thái cười hô hố khiến Hạo cười theo. Anh nói:
- Nhưng cậu Định chắc không chịu nộp đầu Huỳnh Văn Xiển nhỉ?
Hạo đáp:
- Dĩ nhiên. Ông Hiển bảo hai thằng tâm đầu ý hợp lắm. Định nó nói gì thì
Xiển nghe ngay. Cậu ấy được Xiển phong làm trung tá rồi đấy.
Thái há hốc miệng:
- Trung tá cố vấn! Có lẽ chúng mình xuống miền Tây, Xiển phải phong đến
trung tướng!
- Chưa chắc đâu cậu ơi!
- Chưa chắc nỗi gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.