BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 103

Người Thứ 8

Bà Chúa thuốc độc

Chương 4 (a)

HỒNG NHAN BẠC MỆNH

Xe chạy qua khiêu vũ trường Vieng Ratry. Tài xế chắt lưỡi:
- Trong đó mới có một con bé tuyệt đẹp. Người da trắng, đại ca ạ. Nó nhảy
thoát y, trên người không có vết thẹo. Đến nốt ruồi, tàn nhang cũng không
có.
Gã Cụt nheo con mắt đĩ điếm:
- Con bé làm nghề cởi truồng ấy, tôi biết rồi. Chú mày cận thị thì phải.
Trước khi ra sân khấu, nó trát kem phấn đầy mình, che hết lỗ chân lông,
còn thấy quái gì nữa. Sáng sớm, gặp nó, chú mày sẽ giựt mình vỡ mộng. Eo
ôi, lỗ chân lông của nó vừa to, vừa sâu, trông như ống nước. Đến cái nách
của nó thì hôi không thể tả. Chú mày có biết nó dùng mấy lọ nước hoa một
đêm không? Một đêm, cởi quần áo bốn lần, mỗi lần đi đứt một chai Sanen
số 5, loại lớn. Bữa nào chú mày thấy hứng, đàn anh sẽ dẫn đến phòng nó.
À, phải đeo mặt nọ hơi ngại nghe! Nếu không sẽ tắt thở mà chết.
Tên ngồi cạnh Gã Cụt suýt soa:
- Đại ca tài thật, cái gì cũng biết.
Tư Cụt vênh mặt:
- Chuyện! Vạn Tượng nhỏ như mù soa hỉ mũi, xó xỉnh nào tôi không biết.
Vũ trường Vieng Ratry lại là giang sơn của tôi: hàng tuần bà chủ phải biếu
tôi một phong bì toàn bạc 500, tụi gái nhảy đều sợ tôi như cọp. Con bé
nhảy thoát ở Vieng Ratry còn thua mấy cô ả ở Ernest Outrey về cái khoản
vệ sinh.
Rồi hắn nhún vai – cái nhún vai quen thuộc:
- Ồ, đàn anh còn biết nhiều vài cái nữa. Chẳng hạn bọn gái làm dưới quyền
ông chủ Simun. Các chú đã gặp con bé cái bụng bằng chét tay, cái ngực to
bằng hai quả lê đầy nước, suốt ngày đêm bị cấm cung trong phòng ông chủ
chưa?...
Tên tài xế liếm mép:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.