BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 110

bên cho khỏi ngạt:
- Đau em quá!
Tư Cụt cất tiếng cười ha hả. Hắn rít lên:
- Mũi dao của anh đâm vào thịt còn đau hơn nhiều. Nào, bây giờ còn đâu
nữa không?
Nàng mắt ràn rụa, nàng đáp:
- Không.
Bỗng nàng cảm thấy như bị điện giật. Tiếng chân người dừng trước cửa
phòng. Nàng định báo cho Tư Cụt biết song hắn đã nhắm mắt lim dim, bồ
hôi đầm đìa trên tấm thân đen đủi, đầy thẹo, đầy lông lá và đầy hình xâm
màu xanh.
Cánh cửa bị đạp toang ra. Một tiếng quát dữ dằn nổi lên:
- Ngồi dậy, thằng khốn.
Bản năng của kẻ chuyên nghề vào sinh ra tử bùng dậy trong người. Tư Cụt
hất mình sang bên, ngồi thẳng lên. Hoảng hốt, Mila cuộn tròn trong « ga »
giường để che thân thể trần truồng.
Gã Cụt khựng người khi nhận ra Ba Môde và Tám Răng. Tám Răng đứng
gác ngoài cửa, tay chống nạnh, vẻ mặt kiêu căng và dữ tợn.
Dáng điệu thần phục ngoan ngoãn hồi nãy đã biến mất trên mặt Ba Môde.
Tay hắn lăm lăm khẩu súng côn.
Tư Cụt nhận ra tiếng quát hỗn xược của Ba Môde. Hắn đinh ninh Ba Môde
bị bức tượng Vệ nữ khỏa thân làm chóa mắt nên nhảy vào tranh phần. Vì
vậy, hắn khệnh khạng gạt cái gối tròn văng xuống đất, với ý định cảnh cáo,
kèm theo câu nói hách dịch:
- Gì thế các chú?
Ba Môde lạnh lùng ra lệnh:
- Thằng khốn, đứng lên.
Tư Cụt phản đối:
- Ai cho phép các chú gọi đàn anh là thằng khốn?
Tám Răng cười ác độc:
- Cụt ơi, mày ngu như con chó. Mày tưởng bọn tao là đàn em hả? Còn lâu.
Chẳng qua bọn tao đóng kịch cho mày xem chơi. Giờ chết của mày tới rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.