BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 163

Văn Bình lắc đầu:
- Có lẽ chúng ta khác nhau về điểm này. Tôi chưa lấy vợ vì đang sống cuộc
đời nguy hiểm. Song tôi vẫn quý mến đàn bà. Theo tôi, phái yếu là bông
hoa đẹp nhất. Thế giới không có phụ nữ sẽ thành bãi sa mạc mông mênh,
cháy bỏng... Trái lại, ông bạn kinh miệt đàn bà. Bằng chúng, ông đã ra lệnh
cho Tư Cụt hạ sát vũ nữ Mila. Hạ sát một cách hèn hạ và tàn nhẫn...
Simun đặt ly sâm banh sủi bọt xuống bàn:
- Tôi muốn đêm nay được hoàn toàn dành cho dĩ vãng. Đừng nhắc tới hiện
tại nữa, bạn ạ. Tội muốn...
Văn Bình cướp lời:
- Tôi sợ không làm ông vừa ý được. Trời gần sáng rồi. Tôi còn nhiều việc
phải làm.
Simun thở dài:
- Simun này muốn quên thực tế phũ phàng mà ông bạn cứ nhắc lại. Bạn nên
biết rằng ruột gan tôi lúc này nát bét như tương. Từ thuở làm người, dấn
thân vào cuộc đời giang hồ, tôi đã giết nhiều người, giết để trả thù, giết để
chinh phục đàn em, giết để dày vò, và giết để lấy tiền, tôi đã giết người
quen đến nỗi không ngưởi thấy mùi tanh của máu nữa.
Tuy nhiên, phía sau vỏ du đãng ấy, thằng Simun vẫn là con người. Con
người với tất cả ý nghĩa thiêng liêng. Nói cho đúng, dân đao búa thường
giữ đúng nhân, nghĩa, lễ, trí, tin, hơn bọn thượng lưu, nhà cao, cửa rộng,
vàng bạc đầy két, bằng cấp huênh hoang. Simun đã hàm ơn bạn, và đã hàm
ơn ai là không bao giờ quên.
Văn Bình cau mặt:
- Tôi không thích nghe hai chữ ân huệ. Trong đời luân lạc, cứu sống nhau
là thường. Nhiều lân, thiên hạ đã cứu sống tôi. Ngày xưa, tôi bắn Tây đoan
để cứu sống bạn vì thối thấy bạn có thế. Cha tôi thường dậy tôi bệnh vực kẻ
có thế.
- Đúng. Bênh vực người có thế là phương châm hành động của giới võ lâm
hie(p sễ.
- Tại sao bạn lại sai giết Mila?
- Tôi đã cố né tránh mà bạn cứ hỏi mãi. Cá nhân tôi, cá nhân thằng Simun

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.