BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 217

xó nhà, chẳng đi đâu hết. Vợ anh sẽ không biết võ thuật, và nhất là không
biết bắn súng, biết lái xe hơi, biết uống rượu uýt-ky.
- Hừ, ngày ấy chúng em sẽ góp tiền nhau mua tặng anh một món quà cưới
đặc biệt. Riêng em sẽ đành nửa năm lương để tặng riêng.
- Em định tặng anh cái gì?
- Một cái xích sắt, kèm theo mơ nốt bằng vàng.
- Ha ha, em muốn nói rằng hôn nhân là nhà tù phải không?
- Nóng nẩy quá, anh hãy khoan cho em nói nốt. Một tuần sau khi gửi cái
xích, em sẽ biếu anh một tá chìa khóa.
- Một tá chìa khóa?
- Vâng, nếu có thể em sẽ biếu nhiều hơn. Ít ra là một tá. Anh cần chìa khóa
để mở mơ nốt. . Song sợ gửi một chìa khóa, anh bỏ mất, nên em phải gửi
thật nhiều. Mỗi cái chìa khóa tượng trưng cho một người yêu của anh đang
chờ đỏ mắt.
- Em ghê thật.
- Vậy, anh phải hối lộ em đi
Cười ròn tan. Văn Bình ôm nàng vào lòng. Chiếc ca nô nổ máy xình xịch,
rẽ xóng đỏ ngầu tiến vào đêm khuya mù mịt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.