BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 262

Văn Bình đảo mắt tứ phía: mỗi góc, một tên hộ pháp tay thọc túi quần lừ lừ
tiến tới, vây chàng vào giữa. Dĩ nhiên, ngón tay chúng đều đặt vào cò súng,
sẵn sàng khạc đạn.
Simun lại nói:
- Bạn đã thấy chưa? Nhân viên của tôi đã bố trí chu đáo. Trừ phi bạn
có phép thần thông mới triệt hạ được tôi. Nào mời bạn…
Cánh cửa mở ra êm ru.
Không cần để ý đến chàng, Simun bước vào trước. Văn Bình còn trù rừ thì
một tên hộ pháp đã ra lệnh:
- Tiến lên, còn đợi gì nữa.
Văn Bình thầm khen tổ chức vệ sĩ của Simun. Tên hộ pháp nhỏ nhất cũng
nặng trên 90 ki lô, cổ tròn và bạnh như cột nhà đen thui, bàn tay vượn dài
loằng ngoằng và to như cái quạt. Cả bốn đều là đô vật sumo, hoặc ít ra phải
là đai đen nhu đạo thuần thục. Quật ngã được cả bốn là việc khó, huống hồ
chúng đều mang súng, nạp đạn sẵn sàng…
Văn Bình đành bước theo Simun vào nhà. Coi chàng như khách, Simun kéo
ghế bành, giọng nhã nhặn:
- Mời ân nhân ngồi.
Văn Bình nhún vai:
- Anh còn dùng tiếng ân nhân làm gì nữa. Giờ đây chúng ta là đối thủ
của nhau. Tôi thành thật đến thăm thì anh bố trí đàn em đón tiếp bằng súng
đạn và võ nghệ. Thật tôi không ngờ…
Simun gieo mình xuống ghế bành:
- Thật tôi không ngờ…Không ngờ ân nhân lại đánh lừa tôi. Ân nhân
có mặt sờ sờ ở đây mà tuyên bố là về Sài Gòn, bị tai nạn xe hơi, phải vào
bệnh viện điều trị.
- Mỗi người có một bổn phận. Tôi đến đây để thương thuyết với anh.
Và tôi hy vọng anh chấp thuận.
- Cô Quỳnh Loan đã nói rồi.
- Hiện nàng ở đâu?
- Anh còn đóng kịch làm gì nữa? Anh dư biết cô Loan bị bọn tôi bắt,
và giam dưới hầm. Nóng lòng vì cô Loan, anh đến gặp tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.