BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 44

Người Thứ 8

Bà Chúa thuốc độc

Chương 3

Hai triệu đô-la

Bói bài để tìm hiểu tương lai không phải là thói quen của người vô công rỗi
nghề. Kẻ sống nguy hiểm nhất lại cũng là kẻ thích bói bài nhất.

Cách Vạn Tường 3 giờ máy bay, những nhân viên thân tín của ông
Hoàng đang cặm cụi trước cỗ ích-xì nhiều màu rực rỡ. Tâm tri họ không
nghĩ đến cùng việc chồng chất nữa. Mà là nghĩ đến 32 con bài xinh xắn,
những con rô, bích, cơ, chuồn, xì, đầm, già và bồi.

Nhìn những con bài phủ đầy bàn. Nguyên Hương cảm thấy rạo rực,
như vừa được Văn Bình hôn. Giờ này, chàng đang yên vị trong cái ghế
bành màu đỏ, trong văn phòng ông tổng giám đốc.

15 phút trước, chàng tạt qua bàn nàng như ngọn gió. Chàng đứng
lại, nâng cằm nàng lên, và cười một cách ý nhị. Không nói gì hết, nàng cúi
gằm xuống, những sợi tóc mềm mại phất phơ trước mặt. Mặc dầu thức đêm
nhiều, và làm việc quên ăn quên ngủ, nàng vẫn đẹp, sắc đẹp luôn luôn tươi
mát như trái lê cất trong tủ lạnh.

Lê Diệp chống nạnh nhìn nàng, và tủm tỉm cười:
- Thế nào?
Lê Diệp thường hỏi bang quơ như vậy. Mỗi lần Văn Bình ghé Sở để
nhận công tác, Lê Diệp thường dùng hai tiếng « thế nào » ri rỏm và nghịch
ngợm để hỏi mát nàng. Trong quá khứ, nàng đáp lại bằng cái nhún vai. Đôi
khi nàng rưng rưng nước mắt, rồi cúi xuống cái máy chữ điện IBM đồ sộ.
Lần này, nàng ngửng phắt đầu, nói giọng chắc nịch:
- Bói bài.
Lê Diệp chắt lưỡi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.