BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 73

chàng coi ái tình như tôm cá ngoài chờ, có tiền thì bán, hoặc thực hiện ái
tình một cách máy móc như anh phụ tài xế quay ma-ni-quên cho xe chạy.
Ái tình đối với chàng là một sự thiêng liêng. Mặc dầu vì thiên bẩm, và cũng
vì nghề nghiệp, chàng phải yêu vội vàng, không có thời giờ rào đón và sửa
soạn, ái tình vẫn là một diễm phúc thượng lưu, đầy thi vị. Dĩ nhiên trong
đời chàng đã bước chân vào nhà chứa nhiều lần và nhiều lần la cà trên tấm
đệm bẩn thiểu, nhưng đó là một hoạt động chuyên nghiệp. Hoặc ít ra, đó là
kho tàng đặc biệt…
Chàng lắc đầu.
Cô bé cọ vào tay chàng, giọng lẳng lơ:
- Không đắt đâu.
Không thèm đáp, chàng cầm ly rượu lên uống. Cô bé quấn chặt lấy chàng,
không chịu buông tha:
- Vậy anh trả bao nhiêu?
Chàng muốn trả bằng cái tát in đầu năm ngón tay trên má. Chàng vào ổ
nhện này không phải để hưởng lạc mà vì một nguyên nhân thầm kín và
quan trọng khác. Chàng bèn hất hàm:
- Không. Tôi chỉ cần đấm bóp.
Cô bé phá lên cười như bị thọc lét:
- Tẩm quất hả? Tôi không làm nghề ấy.
Văn Bình nhăn mặt:
- Bao nhiêu tiền cũng được.
- 500.
- Bằng lòng.
Cô ả đòi 500. Nếu đòi 5000 chàng cũng gật đầu. Mụ dầu, một kỳ quan về
mỡ, thịt, phấn, và nước hoa đàng điếm, đôi vú thỗn thện, lớn bằng trái đu
đủ Xiêm, lẹp kẹp giép Nhật lại phía chàng. Mụ cúi đầu chào chàng, mặt đỏ
gay. Mặt mụ đỏ gay vì trong khi cúi đầu phải dùng quá nhiều sức. Chàng
suýt phì cười khi thấy ngực mụ, má mụ, và cổ mụ rung rinh, rung rinh…
Mụ trạc 40, cái tuổi phát phì của con người. Tuổi 40 lại là tuổi dễ phát phì
nhất đối với những thiếu phụ sống nghề bán thịt người. Đối với mụ, Văn
Bình không phải khách quen, tuy hơn một lần chàng đã la cà vào ổ nhện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.