BÀ CHÚA THUỐC ĐỘC - Trang 94

- Thưa anh, còn một chai 1953. Một chai độc nhất, dành riêng cho ông…
Nhưng không sao, tôi xin biếu anh.
Gã Cụt sẵn giọng:
- Ừ, để dành riêng cho ông nội của anh đi. Thằng Cụt chỉ nên uống nước trà
đường thôi.
- Tôi lỡ lời, xin anh tha lỗi.
- Lần này, chỗ quen biết, tôi không giận, nhưng anh coi chừng…. Tư Cụt ít
khi nhịn ai hai lần…
Mắt Gã Cụt rực sáng khi nhắp ly rượu màu hổ phách. Sâm banh 1953 là
báu vật trong làng Lưu linh quốc tế. Mạt ra, lão chủ phải mua tới 10 ngàn
kíp một chai…
Gã Cụt vắt vẻo uống rượu, không thèm quan tâm tới bọn gái chơi mặt trát
đầy phấn và son đỏ, miệng sặc sụa thuốc lá, nách dọm mùi nước hoa rẻ
tiền, ưỡn ẹo lại gần, cố tình sát bộ ngực to lớn vào vai hắn, lúc lắc một cái,
trong cử chỉ mời mọc vô cùng dâm dật.
Hắn đã quen với thủ đoạn « câu » khách của xã hội thanh lâu Vạn Tượng.
Hắn muốn cô gái nào là được thỏa mãn ngay. Kẻ nào cưỡng lại tức khắc sẽ
bị xin huyết. Tuy lả lơi trước mặt Gã Cụt, bọn gái chơi vẫn sợ như ngoáo
ộp. Vì tính tình hắn thất thường. Có thể hắn ôm lưng kéo ngả vào lòng, hôn
đôi ba cái, rồi xỉa cho một đống giấy bạc, hoặc có thể hắn nhổ toẹt nước bọt
vào mặt, tiện tay tát một cái nổ đom đóm mắt:
Toàn thể đều sợ Gã Cụt.
Trừ một người.
Một người đàn bà tuyệt đẹp.
Nàng là hoa khôi của xã hội dạ lạc Vạn Tượng. Nàng đẹp sỗ sàng, với cái
nhìn bốc lửa, cái mông ngoáy tròn và bộ ngực dữ dội như muốn tát vào mặt
đàn ông đa tình.
Gã Cụt mê nàng say đắm. Hắn khét tiếng vũ phu với phái yếu, song lại sợ
nàng như cọp. Có lẽ vì nàng có nhan sắc xiêu phàm. Nhưng có lẽ cũng vì
nàng không thuộc loại liễu yếu, đào tơ để Gã Cụt có thể vùi dập. Một hôm,
hắn xán lại ôm vai nàng gạt ra, giọng nghiêm nghị:
- Anh Tư. Tôi không dễ dãi như mọi người khác đâu. Hễ yêu ai, thì dao kề

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.