BA CON UYÊN ƯƠNG, MỘT ĐÔI LẺ - Trang 151

Con biết không, ngày ta đi hỏi ý Vân Châu có muốn lấy con không, ai biết
cũng nói con trèo cao Vân Châu, chỉ có Giang Thần nói con tốt hơn Vân
Châu. Có thể thấy trong lòng nó coi con như châu ngọc.”

Ta đỏ mặt gắt giọng: “Nhưng người con thích là Vân Châu.”

Sư phụ thở dài tức giận: “Ngày đó Vân Châu nói với ta, nó không thể

tự làm chủ chuyện hôn nhân bản thân, nó đồng ý lấy con, nhưng cần được
phụ thân chấp thuận, nó phải viết thư xin ý kiến phụ thân trước đã. Mấy
ngày sau, nó không trả lời ta cũng không nhắc gì đến chuyện đấy, chắc là
phụ thân không đồng ý. Phụ thân nó quyền cao chức trọng, quan lại thế gia
coi trọng nhất là môn đăng hộ đối, con xuất thân không rõ ràng, muốn vào
làm dâu nhà họ Vân có thể nói là khó khăn chồng chất khó khăn. Cha
Giang Thần là sư huynh của ta, mẫu thân nó tương đối kính trọng ta, con
làm dâu nhà họ, mẫu thân nó nhất định sẽ nể mặt ta và Tiêu Dao Môn mà
quan tâm yêu thương con hơn. Tiểu Mạt, sư phụ gả con cho Giang Thần,
thứ nhất là để giữ thanh danh cho con. Thứ hai, ta cảm thấy gả con vào nhà
họ Giang con sẽ không phải chịu ấm ức.”

Giờ ta đã hiểu, tại sao ngày đấy Vân Châu lại một mình uống rượu

trong phòng. Tuy rằng hắn cũng có ý với ta, nhưng thừa biết chuyện này
chẳng dễ dàng, làm sao qua được ải phụ thân hắn là cả một vấn đề. Nhất
định là phụ thân hắn không đồng ý, hắn lại hiểu lầm ta và Giang Thần có
tình cảm, vì thế mới chần chừ không tiến tới, cuối cùng dứt khoát ra đi.

Ta đi ra khỏi phòng sư phụ, cõi lòng mất mát đến ngẩn ngơ. Gió trăng

xưa, cảnh còn người mất. Ta và Vân Châu, lẽ nào vô duyên như thế? Ta
như bất đắc dĩ đưa chân vào khốn cảnh, sinh tử là ở lần này, liệu có vượt
qua sóng dữ?

Ta muốn thử một lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.