Đi đến đại sảnh dưới lầu, tâm tình của hắn thật tốt mà nói, "Dì Lan, tiểu
thư... A, không đúng, là Thiếu phu nhân đâu?"
Cô đã trở thành người của hắn, cho nên 'Thiếu phu nhân' xưng hô thế này
là hợp với cô.
Thiếu phu nhân? Dì Lan có chút cả kinh, sau đó mở miệng, "Thiếu phu
nhân hai giờ trước đã đi ra ngoài rồi, nói là đi làm."
Đi làm? Cô còn có tâm tình cùng thể lực để đi làm? Sớm biết như vậy tối
hôm qua sẽ không hạ thủ lưu tình, quả nhiên là hắn kinh nghiệm không đủ
phong phú sao? Xem ra loại chuyện này phải thường xuyên luyện tập mới
có thể làm đúng chỗ.
Hàn Đông Liệt bỗng nhiên nhíu mày, quay người, đi về hướng cầu thang.
"Thiếu gia, cơm trưa của ngài..."
"Không ăn!"
Không thấy bóng dáng của cô, hắn không có tâm tình ăn cơm. Xú nha
đầu chết tiệt, cô muốn trốn tránh hắn sao? Vì thẹn thùng sao? Ngày hôm
qua còn chưa nói chuyện rõ rang còn dám chạy trước?
Bất kể như thế nào, lần này nhất định phải tra hỏi cho rõ, tại sao phải giả
vờ làm Âu Thiển Thiển? Mười lăm năm trước đã xảy ra chuyện gì? Cô trở
về với mục đích gì? Nếu như cô dám không nói, vậy hắn sẽ... Hắc hắc...
Khuôn mặt Giang Minh Húc nhìn có chút hả hê, vừa đúng lúc xuất hiện ở
trước mặt của hắn, "Này, King, chào buổi trưa, hôm nay lại đi làm trễ nữa
nha? Vẻ mặt lại tươi rối? Tối hôm qua đã làm chuyện xấu gì phải không? "
Hắn làm ra vẻ mặt nghi hoặc quan sát phía sau của Hàn Đông Liệt, hắn cười
xấu xa nói, "Âu thư ký hôm nay tại sao lại không cùng ngươi đi làm?