sống của hắn đang tốt đẹp, ăn ăn uống uống, vui đùa với người đẹp, đây
chính là đại lý tưởng của hắn.
Khẽ thở dài một hơi, hắn nhỏ giọng nói, "Anh biết rồi, em yên tâm đi!"
"Hắc hắc, Em cũng biết anh là đáng tin nhất !" Tuyết Nhi trộm cười, ôm
Hàn cánh tay Đông Liệt thật chặt, nói, "anh Đông liệt, một lúc nữa chúng ta
cùng cắt bánh sinh nhật có được không?"
Hàn Đông Liệt dời ánh mắt đến Tuyết Nhi, buồn buồn nói, "Đây là sinh
nhật của em, tự em cắt đi, tôi có chút chuyện muốn nói với cô ấy, lát nữa tôi
sẽ tới tìm em!"
Hắn nói xong, liền hất tay của cô ra, nắm tay Âu Thiển Thiển, bá đạo
hướng phòng rửa tay đi.
" Chờ một chút!" đột nhiên Thừa Vũ lên tiếng, bắt một tay khác của Âu
Thiển Thiển, nói, "Tôi cũng có chuyện muốn nói với cô Âu, có thể để cho
tôi nói chuyện trước không?"
Hàn Đông Liệt quay đầu, tức giận nhìn hắn chằm chằm nói, "Bỏ tay anh
ra!"
Đây chính là lão bà của hắn, không ai được chạm vào cô ấy hết, mới vừa
thấy hắn đùa giỡn, chạm tay vào cằm của cô ấy, hắn liền hận không thể lập
tức xông lại đánh hắn một quyền, không nghĩ tới hắn lại còn dám đụng vào
cô ấy nữa lần. Thật là to gan!
Âu Thiển Thiển trừng mắt nhìn hai người bọn họ, nhất thời không biết
phải nói gì, nhưng cô lại thấy Tuyết Nhi dùng ánh mắt ghen tị nhìn cô chằm
chằm, cô đắc ý, chợt cô rất muốn đi cùng Hàn Đông Liệt, muốn chọc tức cô
ta!