Nếu như cô cũng chết thì tốt, nếu như cô cũng chết. . . . . .
Three nghe tiếng khóc của cô, không ngừng run rẩy, rốt cuộc hắn vẫn
không nhịn được nhào tới trên giường, ôm cô vào trong ngực của mình.
Lần đầu tiên hắn to gan như vậy, dám ôm chặt cô, muốn an ủi cô, hắn
muốn ôm cô thật chặt, an ủi cô, cũng nói cho cô biết. . . . . .
"Thiển Thiển, em vẫn còn có tôi mà, mặc kệ là bạn bè cũng được, anh
trai cũng được, người thân cũng được, tôi đều ở lại bên cạnh của em, tôi sẽ
không bỏ rơi em, tôi sẽ ở cùng với em, em không phải chỉ có một mình, em
không có một mình, chớ quên . . . . . . Tôi vẫn luôn ở bên cạnh em!"
Hắn thích cô, hắn yêu cô, những cảm tình này của hắn, hắn hoàn toàn có
thể che giấu, là người thân cũng không sao cả, chỉ là hi vọng cô có thể vĩnh
viễn nhớ, bên cạnh của cô có một người bảo vệ cô, mặc kệ cô gặp phải
chuyện gì, hắn cũng sẽ vì cô mà xuất hiện trước tiên, che gió che mưa cho
cô.
Cho nên, không được quên . . . . . . Tôi luôn luôn ở bên cạnh của em, có
thể đụng tay đến!
Âu Thiển Thiển bị hắn ôm thật chặt, nghe được tiếng của hắn, cô kinh
ngạc ngưng khóc. Đưa tay đem chăn kéo xuống, lộ ra đầu của mình, gương
mặt đầy nước mắt nhìn hắn, khóc lớn nói "Anh không sợ tôi là sao chổi
sao? Tôi sẽ hại chết anh."
"Đứa ngốc, em không phải sao chổi, em là Nữ Thần May Mắn của tôi!"
Có thể gặp được cô, làm trợ lý của cô, là chuyện may mắn nhất đời này của
hắn.
Nữ Thần May Mắn? Âu Thiển Thiển là lần đầu tiên nghe hắn gọi như
vậy, cái loại đó mặt nói câu nói này .