BÀ GIÀ PHÁ LUẬT - Trang 81

“Chúng ta sẽ phải ngồi đây bao lâu?” Christina thì thầm.

“Không lâu đâu,” Martha trấn an bà. “Khi nào đến lúc, tôi sẽ nói với

bà.”

“Người ta chắc hẳn không muốn ở đây quá lâu đâu,” Anna-Greta đế

vào, và lấy tay bụm miệng. “Có quá nhiều hơi nước.”

Hơi nước che mất vẻ mặt những người ngồi đó, và Martha trở nên lo

lắng. Sẽ khó đánh giá phản ứng của họ. Bà còn chưa kịp nghiền ngẫm điều
đó thì các bóng đèn đã lập lòe. Brains đã làm chập mạch điện. Đến lúc rồi!
Tay Martha sờ tìm những chiếc túi bên trong áo tắm của bà. Chúng đâu rồi?
Cùng lúc đó, bà nhận ra rằng bà không mang kính. Bà, người đã rao giảng
về sự quan trọng của những chi tiết nhỏ. Ồ, đây rồi, chiếc túi cần sa chứa
hầu hết các thứ và đó là tất cả những thứ bà thực sự muốn biết. Người đàn
ông ngồi đối diện bắt đầu tỏ ra thích thú với màn kiếm tìm trong khe ngực
của bà.

“Tôi tưởng lúc rời nhà đi mình có ba cái cơ chứ,” bà đùa.

Người đàn ông há hốc mồm.

“Hừm, thế chắc hai thôi nhỉ?” bà thử.

Martha có thể nghe thấy tiếng hắng giọng ngượng ngùng của ai đó và

một người khác ho một cách đầy lo lắng trong hơi sương. Bọn họ đang nghĩ
rằng các bà già không nên đùa những thứ như thế sao? Điều đó làm Martha
bực mình; già cũng phải vui thú chút chứ?

Hơi nước trở nên còn đặc hơn và một vài vị khách lấy tay che mặt.

Giờ đây nó thực sự nóng và nhớp nháp, hai người đã đứng dậy và rời đi.
Martha không trì hoãn hơn nữa. Bà xác định vị trí những chiếc túi và cẩn
thận lấy ra chiếc túi bột kỳ nham và mở nó ra. Giờ bà chỉ cần bước vài
bước tới chiếc cột màu đen và đổ nó vào trong vòi phun. Nhưng ngón tay
cái và tay trỏ của bà chẳng tìm thấy gì bên trong chiếc túi. Martha rút ngón
tay ra. Chính bà đã tự tay cho bột vào đó. Bối rối, bà thọc ngón tay lại vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.