BÀ LỚN VỀ THĂM - Trang 155

Ông Yên
Có lần trong kho thóc tôi phải tìm Lài mãi, cuối cùng thấy Lài trong cái xe
bò, trên người chỉ còn mỗi cái áo, miệng ngậm một sợi rơm dài.

Bà lớn Giang Cẩm Lai
Anh vừa khoẻ vừa bạo. Anh đánh nhau với thằng công nhân đường sắt tán
tỉnh tôi. Tôi lấy cái váy lót mầu đỏ lau vết máu trên mặt anh.

Tiếng ghi-ta ngưng.
Bà lớn Giang Cẩm Lai
„Suối mơ” xong rồi.

Ông Yên
Tôi thích cả bài „Quê hương là chùm khế ngọt”.

Bà lớn Giang Cẩm Lai
Bài ấy thằng Giót cũng biết chơi.

Tiếng ghi-ta chơi bài „Quê hương là chùm khế ngọt”.
Ông Yên
Sắp đến giờ rồi. Mình ngồi với nhau lần cuối trong khu rừng độc địa này,
toàn chim cúc cu với gió lay cây.

Các diễn viên đóng cây rừng rung lá.
Ông Yên
Tối nay thị trấn sẽ họp phiên toàn thể. Tôi sẽ bị kết án tử hình và sẽ có
người giết tôi. Ai giết, giết ở đâu, tôi không biết. Tôi chỉ biết là mình sẽ kết
thúc một cuộc đời vô nghĩa.

Bà lớn Giang Cẩm Lai
Tôi đã yêu anh. Anh đã phản tôi. Nhưng tôi không quên cái giấc mơ ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.