BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 442

tôi tin chắc mụ đàn bà này là con gián điệp của Giáo chủ.
- Nếu như vậy thì chính cậu phải coi chừng. Nếu Giáo chủ không hâm mộ
lắm về vụ việc London của cậu, thì ông ta căm hận cậu lắm đấy. Nhưng rút
cục vì không thể công khai trách phạt cậu điều gì, nên phải diễn ra chuyện
căm hận, nhất là khi lại là mối căm hận của Giáo chủ, thì cậu hãy coi
chừng! Nếu đi đâu ra ngoài, đừng ra ngoài một mình, nếu đi ăn, hãy phòng
ngừa, rút cục phải nghi ngờ tất, ngay cả cái bóng của mình.
- May sao - D Artagnan nói - chỉ phải lo từ nay đến tối ngày kia không xảy
ra chuyện gì, bởi vì một khi đã ở trong quân đội, tôi hy vọng chúng ta sẽ
chỉ còn phải sợ đàn ông thôi.
- Trong khi chờ đợi - Athos nói - tôi sẽ từ bỏ việc cấm cung mà sẽ đi bất cứ
đâu với cậu. Cậu nên về nhà, về phố Phu đào huyệt đi, mình sẽ đi cùng với
cậu.
- Nhưng dù là đến đó rất gần thôi - D Artagnan nói - Tôi cũng không thể ăn
mặc như thế này mà về được.
- Đúng vậy - Athos nói.
Và chàng rung chuông.
Grimaud bước vào.
- Athos ra hiệu hãy đến nhà D Artagnan và mang quần áo tới đây.
Grimaud cũng ra hiệu đã hiểu rồi đi ra. Athos bảo D Artagnan:
- Thế đó, chúng ta chẳng tiến thêm được bước nào trong việc lo sắm trang
thiết bị, cậu ạ, bởi nếu tôi không lầm, cậu đã để lại tất cả quần áo của cậu ở
nhà Milady rồi và chắc hẳn mụ ta sẽ chẳng để ý đến việc gửi trả lại cậu.
May sao cậu còn có cái nhẫn saphia.
- Nhẫn saphia là của anh, Athos yêu quý? Anh chẳng bảo tôi đấy là cái
nhẫn gia truyền ư?
- Phải, cha tôi đã mua nó với giá hai nghìn êquy vàng. Theo như ông đã nói
với tôi trước kia(1), là khoản tặng vật ngày cưới cho mẹ tôi. Nó thật lộng
lẫy. Mẹ tôi cho tôi, và tôi động rồ, tốt hơn phải giữ gìn như một thánh tích,
lại đem cho con mụ khốn nạn ây.
- Vậy thì anh Athos thân mến, anh hãy cầm lại chiếc nhẫn, tôi hiểu anh cần
phải giữ lấy nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.