BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 522

D Artagnan thốt lên một tiếng kêu kinh ngạc và tức tối:
- Nhưng thế thì thật đê tiện!
- Ồ! Về chuyện đó - Athos nói - tôi xin cậu hãy tin là tôi chẳng quan tâm
mấy đâu. Bây giờ Grimaud, người đã nạp xong rồi, hãy cầm lấy cây giáo
ngắn của tay toán trưởng, buộc vào đấy chiếc khăn và cắm lên đỉnh pháo
thành để cho bọn phản nghịch Rochelle thấy được là chúng đã gặp phải
những binh sĩ can trường và trung thành của nhà Vua.
Grimaud vâng lời mà không trả lời. Một lát sau, lá cờ trắng phấp phới bay
bên trên đầu bốn người bạn. Tiếng hoan hô vang dậy như sấm, chào mừng
sự xuất hiện lá cờ, một nửa doanh trại đổ ra xem.
- Thế nào? - D Artagnan nhắc lại - Anh không quan tâm mấy việc mụ giết
hay cho người giết Buckingham ư?
- Nhưng quận công là bạn của chúng ta.
- Quận công là người Anh, Quận công đánh lại chúng ta, vậy mặc xâc mụ
muốn làm gì Quận công thì làm, tôi chỉ quan tâm đến việc ấy như một cái
chai hết nhẵn rượu thôi.
Và Athos quăng cái chai chàng đang cầm và vừa rót hết nhẵn sang một cái
bình ra xa chàng hai nhăm bước.
- Một giây thôi - D Artagnan nói - tôi cũng không bỏ rơi ông ta như thế,
ông ta đã tặng chúng ta những con tuấn mã.
- Và nhất là những bộ yên cương cực đẹp nữa - Porthos nói, và ngay lúc đó
thôi, áo khoác của chàng vẫn còn đeo cái ngự của chiếc yên đó.
- Thêm nữa - Aramis nói - Chúa muốn sự cải hối chứ không phải là cái chết
của tội đồ.
- Amen - Athos nói - để sau chúng ta hãy quay lại chuyện đó, nếu đó là sở
thích của các vị, còn lúc này, điều làm tôi lo lắng hơn cả và tôi tin cậu sẽ
hiểu tôi, D Artagnan ạ, là đoạt lại ở mụ đàn bà ấy tấm bạch thư mà mụ đã
bóp nặn được ở Giáo chủ và nhờ bức thư ấy mụ sẽ thanh toán được cậu và
có thể cả bọn tôi nữa.
- Thế thì nó là một con quỷ chứ không phải là người nữa.
D Artagnan hỏi:
- Tờ bạch thư ấy vẫn trong tay mụ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.