BA NGƯỜI LÍNH NGỰ LÂM - Trang 57

Chàng bắt đầu suy nghĩ về những sự kiện vừa xảy ra, vừa rất nhiều vừa xúi
quẩy. Đã sắp mười một giờ trưa, và cả buổi sáng thế là đã đem lại cho
chàng sự thất sủng của ông De Treville, không tránh khỏi thấy cung cách D
artagnan đã từ giã ông có đôi chút lính tráng Ngoài ra, chàng đã thu lượm
được hai cuộc quyết đấu ra trò với hai con người có thể giết tới ba D
artagnan mỗi người, rất cuộc với hai lính ngự lâm, nghĩa là với hai trong số
những người mà chàng đánh giá quá mạnh đến mức trong tư tưởng và trong
trái tim chàng, chàng đã đặt lên trên tất cả mọi người khác.
Tình thế thật đáng buồn. Chắc chắn sẽ bị Athos giết. Chàng trai trẻ không
lo lắng nhiều lắm về Porthos. Tuy nhiên, vì hi vọng là điều cuối cùng lụi tắt
trong trái tim con người, nên chàng ván cứ hi vọng có thể sống sót qua hai
trận đấu với những vết thương khủng khiếp đã đành rồi, và trong trường
hợp sống sót trong tương lai chàng sẽ tự trách mắng mình như sau:
"Sao ta điên khùng và thô lỗ đến thế? Cái con người Athos dũng cảm và
khốn khổ kia bị thương đúng vào vai mà ta, chính ta khi đi ra lại húc đầu
đúng vào chỗ đó như một con cừu đực. Có điều là sao ông ta không giết
quách ta đi, ông ta có quyền mà và sự đau đớn ta gây ra cho ông ta chắc là
dữ dội lắm. Còn về Porthos, quả thật còn vớ vẩn hơn".
Và mặc dầu không muốn, chàng vẫn cứ bật cười, tuy nhiên vẫn vừa cười
vừa nhìn xem có ai thấy cái cười một mình vô cớ ấy không, và liệu có xúc
phạm đến một khách qua đường nào đó không.
"Còn như Porthos, còn kỳ quái hơn, nhưng ta cũng chẳng kém một tên
đểnh đoảng, khốn khổ. Đâm đầu vào người ta như thế mà không báo trước!
Không! Và lại đi nhòm người ta dưới chiếc áo khoác để thấy cái gì không
có! Chắc chắn anh ta đã tha thứ cho ta nếu như ta đã không cạnh khóe về
cái dải đeo gươm chó chết ấy. Đúng vậy? Phải, cạnh khóe đến gay go? Ôi
ta đúng là một tên Gátxcông khốn kiếp. Lại đi làm chuyện cố dí dóm trong
chảo rán. Nào, D artagnan, anh bạn của ta ơi - chàng tiếp tục nói với mình
bằng cả sự ôn hòa mình tin phải thế - nếu cậu lại thoát khỏi tình cảnh này,
chắc là không được đâu, thì về sau, phải hết sức lịch thiệp. Từ nay, phải để
cho người ta ngưỡng mộ, người ta kể ra như một hình mẫu. ân cần và lịch
thiệp không phải là hèn nhát. Tốt hơn hãy xem Aramis, đấy là sự dịu dàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.