BA VẠN DÒNG TÌNH THƯ - Trang 438

“Ai ------“ Anh đột nhiên quay đầu, ý cười nhàn nhạt nhìn khuôn mặt

gần trong gang tấc, “Tôi đã nói vài lần rồi, không phải giờ làm không cần
gọi Lục tổng.”

Cằm cô khẽ nâng: “Đừng ngắt lời.”

Lục Thành: “Cô không gọi tôi là Lục tổng, tôi liền đổi tên lại cho cô.”

“Anh….” Tạ Thanh chán nản, “Lục Thành!”

“Được được, sửa ngay.” Lục Thành nghe được cái muốn nghe, một

vừa hai phải, đúng lúc đem danh bạ sửa lại thành một cái tên giản dị tự
nhiên “Tạ Thanh.”

Nhìn hắn nhấn nút “hoàn tất”, Tạ Thanh vừa lòng, hừ nhẹ một tiếng,

xoay người lên lầu.

Lục Thành này một tiếng, cô không để ý đến. Hắn buồn cười mà nhìn

cô, xuống xe đuổi theo: “Không được mang thù.”

Cô đi nhanh như gió, không thèm để ý đến hắn.

“Vậy coi như cô không mang thù.” Hắn phối hợp cười, dừng lại một

chút, lại nói, “Đã 6 giờ rồi, tìm một chỗ cơm nước xong rồi về nhà.”

Tạ Thanh vẫn không ngừng bước chân:”Tôi gọi cơm hộp.”

Lục Thành: “Còn phải chờ, ăn xong còn phải đi vứt hộp cơm nữa.”

Nói xong duỗi tay ngăn cô lại, cô liếc hắn một cái, mặt hắn không nề hà gì
mà tiếp tục cười, “Tôi sai rồi, được chưa? Đi thôi, tôi mời. Cô cho nhân
chứng chút mặt mũi đi.”

“…” Tạ Thanh bị những lời này của hắn giữ lại, thở ra một hơi, ngữ

khí vẫn còn cứng ngắc, “Ăn cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.