-
Renault sau khi đáp ứng Hạ Úc Huân rất nhanh liền sắp xếp mọi thứ.
Hạ Úc Huân không muốn nhìn thấy Lãnh Tư Thần, cho dù là trở về đối
mặt với sự trách đánh của ba, cô cũng không muốn ở lại nơi thương tâm xa
lạ này.
Nhưng, đến lúc này, cô vẫn không muốn cho Lãnh Tư Thần thêm phiền
toái, để tránh Lãnh Tư Thần tìm không thấy cô lo lắng, cô mượn di động
của Renault gửi đi một tin nhắn cho anh —— tôi đã trở về.
Nói kẻ có tiền liền đốt tiền, đem tàu chuyến tư nhân trở thành xe taxi, bất
quá cũng may mắn là như thế này, nếu không, cô không có hộ chiếu, e là
muốn về cũng không về được.
Thật là ông trời có mắt!
Lúc lên thuyền đã là rạng sáng, Hạ Úc Huân khốn đốn mà ru rú trong
chỗ nghỉ ngơi, bất quá lại trước sau không dám ngủ say, trước sau giữ lại
một tia cảnh giác.
Bên cạnh, Renault sợ cô cảm lạnh, cởi áo khoác vừa định phủ thêm cho
cô, Hạ Úc Huân lập tức cả kinh ngồi dậy, nghiêng người qua, tay cầm đao
để ở cổ Renault.
Cô đột nhiên tới gần, hơi thở điềm mỹ quanh quẩn, làm hắn hoảng thần
trong nháy mắt.
“Tôi chỉ là muốn phủ thêm cái này cho cô, cẩn thận cảm lạnh.” Renault
trong lòng thầm than, đồng thời trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, tính
cảnh giác của cô gái này thật đúng là cao.