Hạ Úc Huân vốn định chuồn đi, Lãnh Tư Thần giống như có đôi mắt sau
lưng, xoay người vươn tay ngăn cản đường đi của cô, cười như không cười
mà nhìn cô, nói: “Em hôm nay…… Biểu hiện không tồi!”
Vẻ mặt Lãnh Tư Thần thoạt nhìn không có chút nào phẫn nộ, nhưng Hạ
Úc Huân biết, anh tức giận, hơn nữa rất sinh khí!
Bình tĩnh! Phải bình tĩnh!
Hạ Úc Huân nỗ lực làm chính mình bình tĩnh, thanh âm tứ bình bát ổn:
“Tôi không có ý gì khác, không phải đến gây chuyện, cũng không phải tới
đập phá trận địa. Nếu anh không yên tâm, tôi hiện tại liền có thể đi.”
Anh thật sự tình nguyện để cô gây chuyện đập phá, cũng không muốn
nhìn thấy dáng vẻ chuyện không liên quan đến mình, không nóng không
lạnh như vậy.
Lãnh Tư Thần nhìn lướt qua cách ăn mặc của cô, nói: “Anh đính hôn, có
phải em không để bụng một chút nào hay không? Bởi vì em đã sớm chuẩn
bị đường lui có phải hay không?”
Vừa thấy thái độ bảo vệ của mấy người đàn ông kia đối với cô anh liền
phiền lòng, giống như bọn họ mới là cùng phe cô, anh lại thành mặt đối lập
với cô.
Người phụ nữ của anh, dựa vào cái gì để người đàn ông khác tới bảo hộ.
Không để bụng? Hạ Úc Huân nghe được một trận phát hỏa, cô đều đã
nội thương còn không để bụng?
Nhưng, nhìn thấy dáng vẻ này của anh, cô liền không muốn thuận theo ý
anh.