Tần Mộng Oanh liếc mắc nhìn ba nuôi một cái, cô vô pháp cự tuyệt yêu
cầu của ông, không có ông, liền không có Tần Mộng Oanh hôm nay.
Cho nên, cô chưa bao giờ sẽ làm trái ý của ông.
Huống chi, ba nuôi đối với cô rất tốt, sợ cô một thân một mình nuôi con
vất vả, cho nên mới muốn giúp cô giới thiệu đối tượng.
Tần Mộng Oanh vừa định gật đầu, Âu Minh Hiên bên cạnh đột nhiên
không kịp phòng ngừa mà kéo tay cô, nói:“Thật ngại quá Trương tiên sinh,
Mộng Oanh là bạn gái của tôi!”
Nói xong liền mang theo Tần Mộng Oanh đi về phía sàn nhảy, để lại
Trương Dật Hưng lộ vẻ xấu hổ cùng ba nuôi đang kinh ngạc.
Âu Minh Hiên cùng Tần Mộng Oanh đi rồi, cũng chỉ còn lại Hạ Úc Huân
cùng Nam Cung Mặc ngồi ở đó.
Hạ Úc Huân tối hôm qua ngủ không ngon, sáng sớm đã bị hai tên gia hỏa
này đánh thức, hiện tại buồn ngủ đều đã xông lên, dựa vào trên sô pha mệt
mỏi rã rời.
Nam Cung Mặc ở nơi đó rối rắm không thôi, rốt cuộc muốn mời cô hay
không, cô không đáp ứng làm sao bây giờ?
“Nam Cung Mặc ——”
Nam Cung Mặc lấy hết can đảm, vừa định mở miệng, liền có cô gái đã đi
tới, nói: “Thật là cậu sao!”
Sắc mặt Nam Cung Mặc lập tức âm trầm xuống.
Hạ Úc Huân xem tình hình này lại tinh thần tỉnh táo, nói: “Mặc, vị này
chính là?”