Đây là có chuyện gì? Quỷ áp thân trong truyền thuyết sao?
Tiếp tục động……
Kết quả, giây tiếp theo, cả người đều bị một vòng tay ấm áp gắt gao ôm
vào lồng ngực.
Lãnh Tư Thần ôm lấy cô, vẫn vỗ nhẹ phía sau lưng cô, nỉ non: “Không
có việc gì, đã không có việc gì, ngoan, đừng lộn xộn, ngủ……”
Hạ Úc Huân trợn tròn hai mắt, đối diện với áo sơ mi trắng hơi mở rộng
cùng lồng ngực cường tráng bên trong áo sơ mi của dối phương.
Ách…… Xuân…… Mộng xuân?
Cọ một chút, lại cọ một chút…… Rốt cuộc dịch ra được một khoảng
ngẩng đầu nhìn rõ mặt người kia.
Sau khi nhìn rõ mặt người đàn ông, Hạ Úc Huân lập tức dùng tay che
miệng lại, hít hà một hơi.
Soái ca! Hơn nữa là siêu cấp soái ca! Càng hơn nữa là một siêu cấp soái
ca đang ngủ!
Lông mi như cánh bướm thật dài như được khảm lên, chiếc mũi cương
nghị còn tinh xảo hơn cả điêu khắc, đôi môi mỏng sắc bén như lưỡi dao gợi
cảm hết thuốc chữa, cả khuôn mặt dưới ánh nắng chiếu rọi tuấn mỹ như
đúc.
Khiến trái tim cô khó có thể chịu nổi chính là, soái ca sáng sớm đem
chính mình ôm vào trong ngực bình yên đi vào giấc ngủ cư nhiên là ——
Lãnh Tư Thần!
Kinh —— đảo —— hãi —— lãng ——