Renault bất đắc dĩ, đành phải đi vào xe lấy ra một cái đệm cùng một
thảm lông.
“Tới, Huân, ngồi lên sẽ thoải mái hơn chút. Cô mới vừa…… Mới vừa
sinh non, không thể bị cảm lạnh!” Renault đem đệm lót dưới thân cô, sau
đó lại dùng thảm lông che người cô lại.
Lúc này, tiếng chuông di động của Renault vang lên, là Bạch Thiên
Ngưng gọi tới.
Thần sắc Renault không kiên nhẫn mà nhận điện thoại, nói:“Alo! Uhm,
tốt, tôi lập tức liền qua!”
Renault không yên tâm mà nhìn cô gái ngồi xổm ở ngạch cửa, nói:
“Huân, cô một mình thật sự không có việc gì chứ?”
“Không có việc gì.” Hạ Úc Huân lắc đầu.
“Vậy…… Tôi đi trước! Mọi chuyện xong xuôi, tôi sẽ lập tức tới xem
cô.”
Renault cuối cùng nhìn Hạ Úc Huân một cái, nhanh chóng lái xe rời đi.
Trên đường, trong đầu Renault tràn đầy đều là thân ảnh đơn bạc của cô
cuộn tròn thành một đoàn, trong lòng nảy lên một loại cảm xúc áy náy xa
lạ, nhưng rất nhanh liền lập tức tản ra.
Muốn có được, chính là phải không từ thủ đoạn.
Hắn không có làm sai, cùng lắm thì sau này đền bù lại cho cô.
Cho dù là huỷ hoại cô, đồ vật hắn coi trọng cũng không thể thuộc về
người khác.
Renault đi rồi, Hạ Úc Huân xốc thảm lông, ném đệm mềm đi.